Phó Ấu Sánh cuối cùng cũng từ đoàn phim của Tần Yên Chi đóng máy.
Thoát khỏi cuộc sống thế ngoại, trở về Bắc Thành phồn hoa, cảm giác dường như cách xa mấy đời.
Tiểu Nặc đi theo cô mấy tháng cảm động đến mức sắp khóc rồi.
Phó Ấu Sanh rất hào phóng cho cô nàng nghỉ phép một tuần.
Thế nhưng ――
Văn Đình đồ cún này.
Sau hôm đóng máy đã tới cửa: "Nghỉ phép hả bạn?"
Phó Ấu Sanh đang ngồi trên sofa thưởng thức bữa trà chiều do đầu bếp ở nhà tự tay làm, mí mắt thậm chí còn chẳng buồn nhướng lên: "Không muốn."
Giọng điệu này của anh ấy thì chẳng có chuyện gì tốt.
Văn Đình bị Phó Ấu Sanh chẹn họng.
Tiếp tục kiên cường nói: "Muốn à, được, anh hiểu rõ rồi."
Phó Ấu Sanh cuối cùng cũng ngẩng đầu: "?"
"Mấy ngày không gặp anh xuất hiện ảo thính rồi?"
Rõ ràng cô nói là không muốn.
Đồ cún này khẳng định lại muốn sắp xếp công việc cho cô.
Bộ phim này của Phó Ấu Sanh chính là bộ phim cuối cùng trong năm nay, tiếp sau cô đều không có sắp xếp bất kỳ công việc nào, chuẩn bị nghỉ ngơi một khoảng thời gian, nhân tiện bổ sung một chút năng lượng.
Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi này, những bộ phim quay năm ngoái sẽ lần lượt phát sóng, điện ảnh cũng sẽ lần lượt công chiếu, căn bản sẽ không ảnh hưởng đến việc lộ diện của cô.
Phó Ấu Sanh vui vẻ thoải mái.
Hơn nữa cô đã sẵn sàng tiện thể có bé cưng trong khoảng thời gian này.
Mẹ chồng có câu nói thật sự nói rất đúng, sớm muộn đều phải sinh, huống hồ muốn cùng Ân Mặc có một bé cưng thuộc về bọn họ, đây là gia đình hoàn chỉnh trong mơ trước sau như một của cô.
Hiện tại có cơ hội thực hiện, cô không muốn tâm trạng bị ảnh hưởng bởi bất cứ chuyện gì.
Văn Đình bị khịa tới mức khựng lại một giây.
Sau đó càng kiên cường hơn nói: "Trước đây các cô quay một kỳ show tạp kỹ yêu đương, đạo diễn đã khóc đến mấy lần rồi."
"Cô thì không thiếu chút hấp thụ ánh sáng này, nhưng mà những nhân viên công tác khác thật sự rất thảm nha."
"Với lại, show tạp kỹ này cũng là Tư bản Thắng Cảnh của Ân tổng nhà các cô đầu tư, tiền kiếm được đều là tiền sữa bột cho con cái nhà các cô, lẽ nào cô muốn quăng tiền sữa bột của con cái đi?"
Tiền sữa bột?
Phó Ấu Sanh cuối cùng cũng nhớ ra còn có một show tạp kỹ chưa quay xong.
Cô vẫn luôn rất có đạo đức nghề nghiệp, xuất đạo đến nay, chỉ cần đã đồng ý quay chụp, chưa bao giờ vắng mặt.
Cho dù là show tạp kỹ này cũng không ngoại lệ.
Phó Ấu Sanh cau mày cân nhắc hai giây: Bên phía đạo diễn nói khi nào ghi hình?"
Vừa nghe Phó Ấu Sanh lơi đi, Văn Đình triệt để thở phào nhẹ nhõm: "Đạo diễn nói chỉ xem thời gian của cô thôi!"
"Hơn nữa có thể vì cô mà đổi thành show tạp kỹ vợ chồng."
Phó Ấu Sanh nghi hoặc nhìn về phía Văn Đình: "Đổi thành show vợ chồng thì các khách mời khác phải làm sao?"
"Vừa rồi lẽ nào anh là lừa em?"
"Tuyệt đối không có!"
Văn Đình lập tức xua xua tay, "Sao anh dám lừa cô, đây chẳng phải là khoảng thời gian cách quá dài, có những khách mời đã kết thúc hợp đồng rồi, hơn nữa mấy khách mời bình thường cứ trói buộc họ mãi cũng không tốt lắm."
"Show tạp kỹ này vốn dĩ chính là bên chúng ta vi phạm hợp đồng, tất cả trách nhiệm cùng tiền phạt vi phạm hợp đồng đều là bên Tư bản Thắng Cảnh bỏ ra, nếu như show này vẫn không thể quay và phát sóng thì, bên phía ông xã cô có lẽ phải mất càng nhiều tiền hơn."
Phó Ấu Sanh: "......"
Ân Mặc mất tiền, không phải tương đương với cô mất tiền sao?
"Đạo diễn đã chuẩn bị xong kịch bản mới cùng khách mời rồi?" Phó Ấu Sanh trầm ngâm mấy giây, chậm rãi mở miệng.
"Chờ cô bên này buông ra, bên ông ấy bắt đầu, rất nhanh." Văn Đình nói, "Một kỳ ghi hình đợt trước kia, có thể cắt thành chuyện bên lề, phát ra."
"Sau đó lại bắt đầu ghi hình lần nữa."
"Show tạp kỹ vợ chồng, người yêu."
"Vả lại còn lưu hành mẹ chồng nàng dâu xuất hiện trong ông kính, chẳng phải trước đó mẹ chồng và mẹ cô đến thăm ban từng bị chụp được sao, còn từng lên hot search nữa, hai người họ nếu như có thể xuất hiện, sẽ độ hot sẽ tăng lên."
Cho dù không xuất hiện trong ống kính cũng không sao, chỉ riêng sự xuất hiện trong ống kính của cặp vợ chồng trẻ Phó Ấu Sanh và Ân Mặc này, cũng đã đủ thu hút sự chú ý.
Đối với mẹ chồng và mẹ, Phó Ấu Sanh trái lại không cảm thấy có vấn đề gì.
Bởi vì hai bà mẹ này, gần đây đặc biệt thích cùng những Tây Dữu kia làm tiếp ứng offline gì đó, thật ra cũng là buổi tụ tập riêng tư của các fan.
Phó Ấu Sanh nhìn thấy mẹ mình cuối cùng cũng có việc khác để làm, mỗi ngày đều ăn diện thật xinh đẹp ra ngoài, thực ra cô cũng khá vui mừng.
Dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc cả ngày đều vây quanh Phó Ân Thầm.
Dạo này còn thương lượng với mẹ chồng, hai người làm quỹ từ thiện gì đó.
Cuộc sống trải qua vô cùng phong phú.
"Có điều......"
"Bên phía Ân tổng, phải cần cô xác định thời gian rồi."
Văn Đình lúng túng cười cười: "Đạo diễn nói, ông ấy từng hỏi thư ký Ôn, ý của Ân tổng là, để cô quyết định."
Phó Ấu Sanh nghe Văn Đình nói xong, đôi môi khẽ mím lại, Ân Mặc lại chưa nhắc chuyện này với cô.
......
Bảy rưỡi tối
Bảy rưỡi tối.
Ân Mặc tan làm trở về, liền nhìn thấy cô vợ nhà mình đang ngồi trên sofa, nhìn anh một cách trịnh trọng (nhìn chằm chằm như hổ đói).
Bàn tay đang cởi vest dừng lại, "Sao vậy?"
Có lẽ là do vừa mới từ bên ngoài trở về, giọng nói của Ân Mặc mang theo chút khàn khàn.
Phó Ấu Sanh chỉ chỉ nước ấm trên bàn: "Uống nước trước, rồi nói tiếp."
ÂN Mặc bước lên phía trước, thành thật làm theo chỉ dẫn của bà Ân, uống phân nửa nước trong ly.
Nghĩ đến lúc trước Thương Tông từng nói, bình thường vợ đột nhiên ở phòng khách chờ bọn họ tan làm, nhất định là phát hiện bọn họ làm sai chuyện gì rồi.
Lúc này nếu muốn giải quyết nhanh chóng, cách tốt nhất chính là nhanh nhẹn dứt khoát xin lỗi.
Sau đó tặng quà.
Ân Mặc lục ghi chú trong di động ra, "Chọn túi?"
Trong ghi chú, là những chiếc túi phiên bản giới hạn, khó mua nhất mới ra gần đây của các thương hiệu lớn mà thư ký Chu nhớ được, đã sàng lọc chọn ra những cái phù hợp với khí chất và thẩm mỹ của Phó Ấu Sanh.
Phó Ấu Sanh vô thức nhìn về phía màn hình di động mà Ân Mặc đưa qua.
Suýt nữa quên mất chuyện cô muốn hỏi Ân Mặc.
Tên chó cún thật sự càng ngày càng giỏi rồi.
Ánh mắt rơi vào những chiếc túi trên màn hình, tất cả đều phù hợp gu của cô.
Sau đó vô thức chọn mấy cái.
Sau khi chọn xong.
Trơ mắt nhìn Ân Mặc gửi tin nhắn cho thư ký Chu, bảo cô ấy ngày mai gửi những cái túi này qua đây.
Sau khi gửi xong còn hỏi Phó Ấu Sanh: "Ngoài túi ra, tráng sức muốn kiểu dáng gì?"
"Ngày mai bảo thư ký Chu trực tiếp gửi cho em chọn có được không?"
Thấy Ân Mặc hào phóng chuẩn bị cac loại quà tnwgj cho cô, vẻ mặt của Phó Ấu Sanh cuối cùng cũng tốt lên một chút.
Ừm ――
Không phải tốt lên một chút, mà là tốt đến mức suýt nữa đã quên thẩm vấn anh.
Vì sao hôm nay về muộn.
Thư phòng.
Ân Mặc vẫn phải tăng ca.
Phó Ấu Sanh cùng anh ngồi dựa trên ghế nằm, lướt Weibo: "Đúng rồi, hôm nay Văn Đình đã tới đây."
"Nói tới chuyện show tạp kỹ yêu đương lần trước."
Ân Mặc đặt bút xuống, ngón tay thon dài trắng nõn dẩy đẩy gọng kính viền vàng trên sống mũi, cách thấu kính mỏng nhìn về phía Phó Ấu Sanh.
"Sao rồi?"
"Sao rồi cái gì, khi nào anh có thời gian, chúng ta tranh thủ thời gian đi quay cái này." Phó Ấu Sanh không vui liếc anh một cái.
"Trước đó thư ký Ôn không phải từng nói với anh ư, anh quên rồi?"
Ân Mặc đương nhiên chưa quên, chỉ là muốn để vợ mình nghỉ ngơi thêm một khoảng thời gian.
Còn về chương trình này, có quay hay không, quay lúc nào, đều xem tâm trạng của cô.
"Em vừa đóng máy, liền muốn đi quay show." Ân Mặc vẫy vẫy tay với cô. "Qua đây."
Thấy Ân Mặc hình như bận xong rồi, Phó Ấu Sanh hai ba bước đi qua, ngồi lên trên đùi anh một cách tự nhiên, ôm lấy cần cổ thon dài của người đàn ông: "Nếu như không quay, vậy thì nhiều nhân viên công tác chẳng phải tốn công vô ích rồi sao? Đạo diễn chương trình cũng mất khá nhiều thời gian chuẩn bị, huống chi tổn thất nhiều tiền như vậy, nếu như là do em, em áy náy lắm."
Ôm lấy eo cô, Ân Mặc dùng một tay tháo chiếc kinh trên sống mũi xuống, hàm dưới với đường nét ưu việt áp vào làn da mịn màng của cô: "Không cần bận tâm vấn đề tiền nong."
Phó Ấu Sanh vỗ vào mu bàn tay của anh một cái: "Em biết anh có tiền, nhưng mà cũng không thể lãng phí chứ, số tiền này tặng cho quỹ từ thiện của các mẹ sẽ không tốt hơn à, sao lại muốn vứt đi."
Bị vợ nhà mình giáo huấn rồi.
Ân Mặc dỗ cô: "Được, không vứt."
"Chờ qua mấy ngày anh sắp xếp công việc một chút, sẽ đi cùng với em."
"Cũng coi như là nghỉ phép. Chúng ta còn chưa có hưởng tuần trăng mật." Phó Ấu Sanh chống người đứng lên khỏi lòng anh, đôi mắt xinh đẹp ẩm ướt kia sâu kín nhìn anh.
Bị cô vợ nhà mình nhìn với ánh mắt như vậy.
Yết hầu trên cổ Ân Mặc vô thức lăn lộn một chút.
Rõ ràng chỉ là động tác rất bình thường, nhưng không biết vì sao, Phó Ấu Sanh vô thứ sờ so.ạng một chút.
Sau đó cứ như thể bật mở công tắc nào đó.
"Ấu Ấu, nên đi ngủ rồi."
Câu nói này giống như một ám hiệu.
Đi ngủ cái gì, chỉ ngủ mới là thật.
Có điều Phó Ấu Sanh không từ chối anh, dù sao mấy tháng nay trừ thỉnh thoảng thăm ban ra, bọn họ quả thực là về sinh hoạt vợ chồng, đã bỏ trống rất lâu rồi.
Với lại, muốn sinh bé cưng, không có đời sống tình.d.ụ.c thì sinh thế nào.
Ngược lại hiếm khi nghe lời như vậy, khiến Ân Mặc rũ mắt nhìn cô: "Sao hôm nay lại chủ động như vậy?"
Đôi môi đỏ mọng của Phó Ấu Sanh cong lên, thân thể mềm mại bám vào trong lòng anh, nhẹ nhàng thổi khí bên tai anh: "Ân tiên sinh sợ à?"
Sợ?
Ân Mặc cúi người hôn lên môi cô một cái, dùng hành động thực tế để chứng minh mình rốt cuộc có sợ hay không.
Sắc đẹp trong lòng, anh có gì mà phải sợ.
Còn ước gì vợ mình chủ động thêm chút nữa.
Trong phòng ngủ chưa bật đèn.
Trong bóng tối thoang thoảng mùi dầu thơm nhẹ nhàng cao cấp.
Ngay sát rèm cửa sổ mở ra, ánh trăng màu trắng chiếu vào, ánh trăng lạnh lẽo trải khắp hai bóng người trên giường lớn.
Phó Ấu Sanh chủ động bám vào vòng eo săn chắc của người đàn ông, vô cùng phối hợp với lần sinh hoạt vợ chồng này.
Lâu rồi chưa trải qua chuyện này, giọt nước sáng bóng trên hai bên trán trắng nõn của Phó Ấu Sanh chậm rãi thấm ướt mái tóc, đôi môi đỏ mọng lóng lánh nước của cô hơi hé mở: "Ân Mặc, đừng......"
Ân Mặc cảm nhận được sức lực yếu ớt cấu lấy bả vai cơ bắp của mình, nhẹ nhàng giữ chặt ngón tay cô, lật người cô lại.
"Đừng sợ."
Đôi mắt xinh đẹp của Phó Ấu Sanh, lúc này theo sau bốc lên màu sắc ẩm ướt.
Đuôi mắt mắt đào hoa dưới ánh sáng ảm đạm, mơ hồ có thể nhìn thấy một vệt đỏ thẩm.
Càng có vẻ quyến rũ cõi lòng.
Ân Mặc nhìn tấm l,ưng trắ,ng nõn xinh đẹp của cô, chiếc cổ thiên nga ngửa lên, độ cong hoàn mĩ lại khiến người ta không thể rời mắt, màu đồng tử của anh càng thêm u ám.
Nếu như vừa bắt đầu có sự chủ động của Phó Ấu Sanh.
Nhưng chỉ có điều là thời gian ngắn ngủi, lại bị người đàn ông nắm giữ chủ quyền, không hề có sức đánh trả.
Phụ nữ ở phương diện này, hoàn toàn không thể so sánh với năng lực học tập của đàn ông.
Phó Ấu Sanh thậm chí còn không biết Ân Mặc rốt cuộc học được mánh khóe ở đâu, trước kia hai người họ ở bên nhau nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy Ân Mặc yêu thích lăn lộn những thứ đáng xấu hổ này đến như vậy.
Khoảng thời gian gần đâu, mỗi lần làm, anh đều đặc biệt thích không trực tiếp bước vào chủ đề.
Ngược lại sử dụng đủ các loại tuyệt chiêu trên người cô.
Mỗi lần đều khiến Phó Ấu Sanh muốn dừng mà không được.
Muốn cự tuyệt, người đàn ông cũng sẽ không cho cô cơ hội cự tuyệt.
Cơ thể giống như mất kiểm soát.
Hoàn toàn bị người khác khống chế.
......
Hôm sau tỉnh dậy, Phó Ấu Sanh mở mắt ra, liền nhìn thấy hình ảnh người đàn ông đang đứng trước gương toàn thân thắt cà vạt.
Cô mơ mơ hồ hồ chống người dậy: "Anh phải đi làm rồi?"
Ân Mặc đã thắt cà vạt xong, ngón tay thon dài ung dung cài khuy măng sét, vừa đi đến cạnh giường.
"Ừ, mới 6 giờ, ngủ thêm chút nữa đi."
Thảo nào cảm thấy bên ngoài có chút cảm giác lành lạnh.
Hóa ra mới 6 giờ.
Phó Ấ Sanh cảm nhận được người đàn ông đang hôn lên trán cô một cái.
Lẩm bẩm một câu: "Đều trách anh, chân em thật tê."
Ân Mặc: "Trách anh. Chờ lát nữa bảo người qua xoa bóp cho em một chút." Trong nhà có nữ hầu am hiểu xoa hóp.
Nếu đã tỉnh rồi, Phó Ấu Sanh tạm thời cũng không thể ngủ.
Cô từ trên giường ngồi dậy, nhìn Ân Mặc: "Anh nói thật đi, những tư thế lung ta lung tung tối qua đó, học được từ đâu?"
Ân Mặc đột nhiên mỉm cười trầm thấp.
Cời đến mức Phó Ấu Sanh có chút da đầu tê rần.
Nụ cười này thế nào cũng rất kỳ quái, không biết còn tưởng cô dạy anh đấy!
Phó Ấu Sanh hoàn toàn không nhớ mình từng dạy anh cái trò này từ lúc nào.
Trọng điểm là chính cô cũng không biết!
Ân Mặc cúi người thì thầm bên tai cô: "Đọc trong tiểu thuyết mà em thích đó."
Cái quái gì vậy?
Phó Ấu Sanh vẻ mặt sững sờ nhìn Ân Mặc, chưa phản ứng kịp. "Tiểu thuyết? Anh còn có loại sở thích này?"
Đây là không bận công việc nữa.
Ân Mặc từ từ mở miệng: "Ừ, tiểu thuyết."
"Không có loại sở thích này, nhưng tiểu thuyết về hai chúng ta, anh vẫn rất có hứng thú."
"Fan của em viết khá hay."
"......"
Trong đồng tử đen bóng của Phó Ấu Sanh tràn đầy khiếp sợ.
Cái gì vậy trời!!!
Tại sao Ân Mặc có thể biết những thứ này.
Biết rằng bóng dáng của Ân Mặc đã rời khỏi phòng ngủ gần mười phút, Phó Ấu Sanh mới từ trong khiếp sợ phản ứng lại.
Tiểu thuyết của hai người họ, không phải chính là tiểu thuyết đồng nhân không trong sáng mà fan viết sao.
Còn đều là vừa sắc vừa H vừa tục nữa!
Chính cô cũng chưa đọc.
Ân Mặc rốt cuộc là làm sao mà tìm ra vậy ahhhh.
Khuôn mặt nhỏ vốn đỏ hồng hào cảu Phó Ấu Sanh, ngay khi trong đầu hiện ra cốt truyện lướt qua kia, mặt đỏ bừng kinh khủng.
Ngón tay che đi khuôn mặt nhỏ đang nóng bừng, thấp giọng thét rang tiếng.
Tên chó cún a!
Cái kia xóa bỏ bao lâu rồi.
Anh từng đọc, khẳng định là đã sớm đọc qua rồi.
Nếu không phải hôm nay cô bất chợt hỏi anh, có phải Ân Mặc vẫn định giấu cô mãi hay không.
Hèn chi cô luôn cảm thấy dạo gần đây Ân Mặc là lạ.
Đặc biệt là thời điểm sinh hoạt vợ chồng, cực kỳ khác trước đây!
Cô còn tưởng là trước đó một lần trước cửa sổ sát đất ở lâu đài trên đảo nhỏ kia đã mở ra cánh cổng đến thế giới mới của anh, không ngờ rằng......
Thế mà lại là những thứ fan của cô viết đó......
Lúc này.
Ân Mặc đang đứng ở cửa vẫn chưa có rời đi, mơ hồ nghe được tiếng từ bên trong truyền đến kinh hô thẹn thùng, môi mỏng nhẹ nhàng nhếch lên một độ cong.
Ở bên nhau nhiều năm như vậy rồi, cô vẫn không hề thay đổi tính tình thẹn thùng ở phương diện này.
Đêm qua còn giả vờ bản thân thành thạo.
Nghĩ đến bộ dáng vừa liều lĩnh vừa khiếp sợ kia của cô tối qua, cảm xúc nuông chiều trong mắt Ân Mặc càng thêm nồng đậm.
Không đi vào làm phiền cô.
Lúc đi làm, dặn dò quản gia, nếu như sau 8 giờ mà phu nhân còn chưa rời giường, thì đưa bữa sáng lên.
Nhân tiện tìm người hầu am hiểu xoa bóp đi cùng.
*
Bên phía Phó Ấu Sanh vừa buông ra muốn tham gia show tạp kỹ yêu đương lần nữa.
Đạo diễn đã lập tức bắt đầu chuẩn bị rồi.
Đương nhiên, đã biết mối quan hệ của Phó Ấu Sanh và Ân Mặc, tuyệt đối không dám mời Thẩm Hành Chu nữa.
Sau khi đạo diễn cân nhắc kỹ lưỡng, vẫn quyết định bắt đầu sử dụng kế hoạch hai.
Trực tiếp loại bỏ những cái đã ghi hình trước đó, tạo ra một show tạp kỹ vợ chồng, người yêu hoàn toàn mới.
Khách mời đương nhiên phải mời lại lần nữa.
Khi Weibo chính thức của chương trình đưa ra tin tức về việc bố trí khách mời mới cùng với bắt đầu ghi hình lại từ đầu.
Các fan bùng nổ rồi.
Đặc biệt là các fan chưa xem được tường thuật trực tiếp hôn lễ của Phó Ấu Sanh và Ân Mặc.
Còn muốn vui hơn cả ăn Tết.
Bọn họ đã chờ đợi cuộc sống thường ngày của vợ chồng một năm rồi a a!!
Cuối cùng cũng chờ được rồi.
Và những khách mời khác của chương trình cũng được đổi thành vợ chồng minh tinh, và người yêu minh tinh đang được quan tâm mấy năm gần đây trong giới giải trí.
Không có quá nhiều cặp.
Bao gồm cả Phó Ấu anh và Ân Mặc, tổng cộng có bốn cặp.
Hai cặp vợ chồng, hai cặp tình nhân vẫn chưa kết hôn.
Sau khi thông báo chính thức được đưa ra.
Hiện tại không chỉ riêng các fan của Phó Ấu Sanh bùng nổ.
Fan toàn cõi mạng đều bùng nổ rồi.
Dẫu sao ngoài hai người họ ra, những khách mời khác cũng đều rất được quan tâm.
Trong đó có một cặp cũng là nam minh tinh đỉnh lưu đang ở thời kỳ đỉnh cao sự nghiệp, công khai bạn gái, bạn gái không phải người trong giới, lần này cũng là lần đầu tiên công khai lộ diện.
Có thể nói tổ đạo diễn đã hạ quyết tâm phải làm chương trình này trở nên siêu hot.
Phó Ấu Sanh nghĩ đến là.
Ân Mặc nhà họ đã phải đầu tư bao nhiêu tiền vào thì mới đủ cho đạo diễn xoèn xoẹt như vậy chứ.
Thế nhưng ――
Chờ tới khi bọn họ đến hiện trường liền biết, đạo diễn đã tiêu toàn bộ tiền vào việc mời khách mời rồi.
Tất nhiên việc này để sau này hãy nói.
Mà bây giờ.
Sau khi Weibo chính thức công khai, mấy cặp hội Phó Ấu Sanh đều lên đã hot search.
Chỉ là, chẳng mấy chốc, cốt truyện trở nên kỳ lại.
Chủ yếu là Chu Sơ Hành, vị đỉnh cao thứ hai trong thương giới có thể so sánh với Ân Mặc trong truyền thuyết này, đột nhiên share Weibo chính thức của chương trình và nói.
Thẩm hành Chu V: Sao lại không có tôi? // Weibo chính thức của Yêu em một đời: Thời gian ghi hình đã xác định, khách mời đã xác định. @Ân Mặc APhos Ấu Sanh @Trâu Lâm Thành @Lục Diệu @......
Quân của Weibo chính thức suýt nữa bị share chất vấn này của Chu Sơ Hành dọa cho tiểu ra quần.
Tổ chương trình chỉ thiếu điều mở cuộc họp lớn để thương lượng phải phản hồi cho tôn đại phật này thế nào.
Đạo diễn một nùi hoảng loạn.
Ông nhớ ra rồi, lúc đó khi chấm dứt hợp đồng với Thẩm Hành Chu, vị boss lớn này từng nói, nếu như bắt đầu ghi hình lại, nhớ hẹn thời gian trước với trợ lý của anh.
Đây rõ ràng là muốn tiếp tục tham gia ghi hình chương trình.
Đạo diễn: "Làm sao đây, làm sao đây?"
Một nhóm nhân viên công tác nhìn đạo diễn quay mòng mòng.
"Không càn chúng ta phản hồi nữa, Ân tổng đích thân phản hồi rồi!!!"
"A a a, Ân tổng ngầu ghê!"
Đạo diễn vẻ mặt vui mừng, lập tức chạy tới bên máy tính, nhìn về phía Weibo đang mở.
Là bài đăng Weibo trước đó một phút của Ân Mặc.
Ân Mặc V: Bởi vì anh độc thân, đây là một show tạp kỹ dành cho vợ chồng, người yêu, Thẩm tổng vẫn là thoát ế trước đi. Mỉm cười jpg // Thẩm hành Chu V: Sao lại không có tôi? // Weibo chính thức của Yêu em một đời: Thời gian ghi hình......
"Phụt......"
Dưới phần bình luận quả nhiên đã bùng nổ.
―― Ha ha ha ha cười chết tôi rồi, battle chính diện giữa ông xã chính quy cùng anh trai trúc mã sao? Xoa tay muốn xem vở kịch lớn!
―― Ân tổng quá đáng dzậy!!! Wtf anh độc thân cho nên mới không thể tham gia
―― Cái icon mặt vàng mỉm cười kia thật sự quá đỉnh luôn, vẽ rồng điểm mắt!
―― Không được rồi, tôi sắp bị cười chết bởi Ân tiên sinh rồi, măng đều bị anh cướp hết rồi(*)!
(*)夺笋 – Cướp măng: đọc trại từ 多损 (Duō sǔn – nhiều thiệt hại) thành 夺笋 (duó sǔn – cướp măng), từ lóng dùng để nói đối phương đùa rất là buồn cười nhưng không hề có ác ý mà chủ yếu là hài hước. Có thể dịch là đùa ác ghê, quá đáng quá dzậy, hay dạo này mình thấy trên fb mn hay nói là "giơ cái nách lên xem có thâm không" thì cũng đại loại thế
―― Ân tổng không phải đang bảo vệ bà xã thì chính là đang trên đường bảo vệ bà xã
――Weibo của Ân tiên sinh trực tiếp đổi tên thành "Bảo vệ bà xã đại nhân" cho rồi.
―― Không được rồi, nghĩ đến hình ảnh Ân tổng dùng gương mặt thanh lãnh cấm dục kia battle với anh trai trúc mã, tôi liền cảm thấy quá hoàn mỹ!!!
―― Anh trai trúc mã cũng siêu đẹp trai, năm ngoái còn tung ra video ghi hình show này của anh trai trúc mã cùng Phó nữ thần, siêu cấp đẹp trai!
―― Tôi có quyền hoài nghi Ân tổng là cố ý đổi chương trình này thành chương trình vợ chồng show ân ái, chính là vì tránh cho anh trai trúc mã tới tham gia!
―― 666 lầu trên chân tướng rồi.
―― Xét về khoản ghen tuông và biến thành hành động, Ân tiên sinh mới là vĩnh viễn là thần!
―― Cầu diện tích bóng ma tâm lý của anh trai trúc mã.
――......
Các fan đồng thai một câu anh trai trúc mã.
Trong văn phòng, Ân Mặc nhìn Weibo, ấn đường thanh tuyển đang nhíu chặt.
Mà lúc này.
Video Wechat của cô vợ nhà mình đã gọi tới.
Phó Ấu Sanh bắt đầu chính là một câu: "Anh làm gì mà lại bắt nạt anh...... Thẩm Hành Chu ở trên mạng?"
Nghe thấy câu anh trai chưa nói ra kia của cô.
Ân Mặc càng cảm thấy bốn chữ "anh trai trúc mã" này cay mắt hơn rồi.
"Anh không có bắt nạt anh ta." Ân Mặc trả lời.
"Anh ấy nói hết với em rồi, sao anh không có không bắt nạt được chứ?"
"Bây giờ trên mạng đều đang cười nhạo anh ấy."
Phó Ấu Sanh đau đầu, "Hai người đàn ông trưởng thành các anh, làm ầm ĩ trên mạng cái gì."
Ân Mặc cười khẩy một tiếng: "Anh ta còn không biết thẹn mà mách lẻo với em, còn là đàn ông sao."
Phó Ấu Sanh xoa xoa đuôi lông mày, "Anh Hành Chu dù sao cũng già rồi, anh nhường anh ấy một chút không được sao."
Với lại, Vốn dĩ là Ân Mặc kiếm chuyện trước.
Ân Mặc bỗng nhiên biết nghe lời đồng ý: "Được, anh nhường anh ta."
Đột nhien đồng ý nhanh như vậy, Phó Ấu Sanh có chút cảm giác không tốt lắm.
Quả nhiên.
Sau khi cúp điện thoại.
Phó Ấu Sanh lướt Weibo một chút.
Liền nhìn thấy Weibo Thẩm Hành Chu phản hồi Ân Mặc: Nếu như năm ngoái Ân tổng không phá đám, tôi có lẽ đã thoát ế rồi.
Ân Mặc phản hồi: Ồ, được thôi.
Các fan phía dưới vốn còn muốn thấy Ân tổng tiếp tục chọi cứng với Thẩm tổng nha.
Sao đột nhiên lại trở nên yên tĩnh.
―― Ân tổng, anh rén rồi?
―― Ân tiên sinh, đừng có quên anh là chính thất nhá!!!
―― Không thể nhận rén
―― Xông lên đê! Ân tổng vừa ngủ dây.
Sau đó nhóm người này lại chạy tới bên dưới Weibo của Thẩm Hành Chu:
―― Anh trai trúc mã 666
―― Anh trai trúc mã bảnh nhất, tiểu thanh mai bị cướp đi, tụi em đều có thể hiểu được tâm trạng của anh, không sao, cho dù cướp về không được. Cũng có thể đấu khẩu thua Ân tổng!
―― Ha ha ha ha, cố lên cố lên.
Các fan đều biết Thẩm Hành Chu không hề muốn làm nam tiểu tam, mà là cố ý chọc tức Ân Mặc, một nhóm người mới xúm lại đùa giỡn.
Nếu như Thẩm Hành Chu thực sự muốn làm nam tiểu tam, vào thời điểm kết hôn khi đó, ảnh chụp của Thẩm Hành Chu được tung ra, ánh mắt kia sao có thể là chúc phúc dịu dàng cơ chứ.
Một người dịu dàng như ngọc như thế, sao có thể làm ra chuyện trở thành tiểu tam.
Còn có chính là, anh trai trúc mã và Phó Ấu Sanh từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, nếu như thật sự có thể ở bên nhau, còn có chuyện gì của Ân tổng nữa!
Cho nên các fan cùng nhóm người qua đường hoàn toàn chỉ là hóng hớt không chê lớn chuyện.
Có fan thông minh nghi ngờ Ân tổng đột nhiên rén, nhất định không có đơn giản như vậy.
―― Ân tổng anh sao rồi, có phải bị Phó nữ thần hack rồi không?
―― Ha ha ha, lẽ nào là bị bà nhà giáo huấn rồi?"
―― Khả năng rất lớn, trên đời này cũng chỉ có Phó nữ thần có thể bắt Ân tổng ngậm mic.
――......
Rất nhanh.
Ân tổng chậm rì rì để lại một câu ở khu vực bình luận: Ồ, vợ tôi nói phải nhường trưởng bối. @Chú trúc mã (Trúc mã thúc thúc)
Phụt!
Các fan bị lời này của Ân Mặc làm cho phun cả ra.
Cái con mẹ nó Chú trúc mã!
Ha ha ha ha, Ân tổng thật sự...... đỉnh đỉnh vãi!!!!
Khi Phó Ấu Sanh nhìn thấy bình luận này của Ân Mặc được lên đỉnh hot search, đang chậm rãi uống trà chiều, vừa lướt di động.
Sau đó ――
Tay run lên.
Di động rơi thẳng vào ấm trà đang đun trà hoa!!!
"Ah, Ân Mặc!!"
Đồ cún, trả di động cho cô!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT