''Ngươi không tham dự hôn lễ của ta, điện thoại di động cũng tắt máy. Thậm chí, ngươi cố ý bốc hơi khỏi thế gian để ta không tìm được sao? Hơn hai năm, ngươi cũng không chủ động liên lạc với ta. . . Tiểu Giản, nếu như không phải sáng hôm nay ta ở trên xe nhìn thấy ngươi, ta thật sự đã cho rằng ngươi liền như vậy mà biến mất khỏi thế giới của ta.'' Khương Lạc mở miệng, cả thanh âm cũng giống với Hứa Linh Nhược đến cực điểm.

   Nàng cười với Lăng Giản, trong đáy mắt hội tụ một loại tình cảm nhớ nhung. Hốc mắt bất tri bất giác bất đầu ướt át, rốt cuộc cũng nhìn thấy người làm cho nàng ngày nhớ đêm mong, Khương Lạc không kìm lòng được, nhấc bàn tay bởi vì có chút kích động mà run rẩy của nàng lên, định như bình thường tiến lên xoa mặt Lăng Giản. Ba! Một thanh âm chói tai vang lên, Lam Thanh Hàn không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở bên cạnh Lăng Giản, tàn nhẫn đánh lên bàn tay sắp chạm được vào Lăng Giản của Khương Lạc .

   Nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Lạc, nhếch miệng giương lên một nụ cười trào phúng: ''Khương Lạc, ngươi tới nơi đây làm gì vậy? Ngươi còn chê không tổn thương Lăng Giản đủ sao? Nơi này, không phải là nơi ngươi nên đến.''

   Nhớ tới năm ấy Lăng Giản nói mê ở ngoài, Lam Thanh Hàn khi đó, điều duy nhất có thể làm là ôm chặt Lăng Giản, nắm chặt tay nàng để nàng coi mình là Khương Lạc. Khi đó, trong lòng Lam Thanh Hàn cũng đã tồn tại rất nhiều bất mãn đối với Khương Lạc. Nữ nhân nhẫn tâm cỡ nào, mà lại có thể thương tổn Lăng Giản đến như vậy. Có điều, cũng may là Khương Lạc nhẫn tâm, mới có thể tác thành cho nàng cùng Lăng Giản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play