Con đường núi hoang dã đầy gốc cây cổ thụ nối tiếp nhau và bụi rậm, dài và xa hơn trong tưởng tượng. Vượt qua nó phải mất đến 4 tiếng đồng hồ, ít nhiều gì cũng khiến mọi người có chút chật vật. Không biết sao tay Mizuki Ayako bị gai gỗ đâm, đang cùng Hứa Tiêu nghiên cứu xem thế nào mới có thể nhổ ra thì chợt nghe thấy Thường Túc nói:
- Phía trước không có… không có đường đi.
Lần này đã hoàn toàn đến vách đá mà Ngũ Thì Cửu nhìn thấy, vách đá ngạo nghễ thẳng đứng 90°, ở giữa còn có một rãnh sâu rộng gần 2 mét, cần phải mượn sự trợ giúp của đạo cụ mới đu qua được. Đây là con đường duy nhất, chỉ có trèo lên vách đá 300 mét này thì mới có thể đến đỉnh núi. Thế là mọi người bắt đầu ráo riết thảo luận chiến thuật.
Dây leo núi đổi được mỏng hơn dây leo núi thông thường, tuy mỏng nhưng lại cực kỳ rắn chắc như thể được xoắn từ vật liệu giống như dây kim loại. Để đạt được trạng thái leo núi nhẹ nhất, Lăng Tranh Mộ đã cởi chiếc áo khoác dày vướng víu. Cô ra hiệu cho mọi người:
- Cố gắng quấn khăn quanh eo để bảo vệ, nếu không sau một thời gian dài quấn loại dây thừng này sẽ có cảm giác như bị chém ngang lưng.
Ngũ Thì Cửu và Mizuki nghe thấy thì vội quấn một chiếc khăn quanh eo. Trái lại, Thường Túc dường như không thèm để ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT