Khi Lăng Tranh Mộ mở mắt ra lần nữa, trong núi vẫn còn mưa phùn như dệt vải. Mưa rơi xuống ô nghe chẳng khác nào tiếng nhạc giòn tan của chuông khánh đàn sáo*.
(*Chuông khánh đàn sáo: chỉ các loại nhạc khí hoặc các thứ âm nhạc.)
Cô có thể cảm nhận được bước chân của Tần Sách đứng yên tại chỗ rất lâu rồi mới tiếp tục tiến về phía trước. Cùng một khung cảnh, cùng một con người và cùng chung kỷ niệm.
Mười năm.
Cả đời này, đến tột cùng có được bao nhiêu cái mười năm để có thể bỏ lỡ?
Cô trầm mặc một lúc lâu, bàn tay cầm ô hơi run rẩy. Cô nhẹ nhàng hỏi anh: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play