Thủy Đào cũng không hỏi nhiều, Thủy Quế Hương vốn là người không giấu được chuyện gì, đợi chút nữa chị ta nhất định sẽ nói ra ý đồ thôi.

Quả nhiên, chờ đến khi cô đi thu thập lều tranh, Thủy Quế Hương làm bộ làm tịch nói muốn hỗ trợ.

Vừa thấy Tả Lệ Bình không có đi theo, cô ta liền bịt mũi, lộ ra biểu tình thập phần ghét bỏ.

“Ai cũng nói là chú hai thương em, vậy mà chị thấy không phải tý nào, ngày thường không an bài việc nhẹ nhàng thì thôi đi, giờ lại bảo em đi chăm heo, trời ạ, thật không biết chú ấy nghĩ thế nào nữa, chỗ này toàn là muỗi, lại còn thối như vậy, nếu đổi lại là chị, đánh chết chị cũng không tới đây làm đâu.

”Thủy Quế Hương lời nói mang theo châm ngòi, nhưng đây cũng là lời thật tình trong lòng cô ta.

Nuôi heo là việc nhẹ nhàng, nhưng cô ta vừa sĩ diện lại thích sạch sẽ, trăm triệu lần sẽ không muốn cùng súc vật giao tiếp.

Thủy Đào coi như cô ta không tồn tại, không phản ứng lại.

Hiển nhiên Thủy Quế Hương sớm đã tập mãi thành thói quen, một chút cũng không cảm thấy thất bại, tự nói chuyện một mình đến hăng say.

“Người lúc nãy là chú ba của Giang Tuấn Hiền đi, ngoại hình cũng thật đẹp trai, nếu mà thanh danh tốt một chút thì chị thấy cũng coi như là một đối tượng tốt, nhưng chị lại không phải là người kiến thức hạn hẹp, Thủy Đào em cũng thật là, không nên vì bị Tuấn Hiền từ hôn mà đắm mình trụy lạc thế chứ.

Vừa rồi chị thấy anh ta cười với em đó, chị nói này, chú ba của Tuấn Hiền không phải là người tốt lành gì, em đừng có mà có quan hệ gì với anh ta, không có kết quả tốt đâu.

”Những lời Thủy Quế Hương nói này, bên ngoài thì có vẻ là vì Thủy Đào suy nghĩ, nhưng nghe cẩn thận, lại lộ ra vài phần cao cao tại thượng cùng cảm giác ưu việt.

Thủy Đào thật là không biết chị ta tự tin là từ đâu tới.

“Chị Quế Hương, trong lòng em đang rất khó chịu, chị cũng đừng tới xem chê cười.

”Thủy Quế Hương hừ hừ: “Chị thấy em như vậy là xứng đáng, đàn ông tốt như Tuấn Hiền, có cô gái nào trong thôn mà không nghĩ gả cho anh ấy chứ, em còn chủ động muốn hủy hôn, có ngốc hay không hả.

”Thủy Đào hít hít cái mũi, thở dài: “Em muốn gả thì có ích gì chứ, trái tim anh ấy không ở chỗ em, hôn sự này sớm muộn gì cũng phải hủy thôi.

”Thủy Quế Hương lại nói: “Hai người hủy hôn thật là bởi vì thanh niên trí thức từ thành phố xuống kia?”“Nhắc tới việc này là em lại bực mình, nếu người Tuấn Hiền chọn là chị thì em còn chịu phục, cô thanh niên trí thức kia có gì tốt chứ, em vậy mà lại thua dưới tay cô ta, thật không biết Tuấn Hiền nhìn trúng cô ta ở điểm nào.

” Thủy Đào tỏ vẻ thực tức giận, tay cầm cái chổi đều dùng sức vài phần.

Thủy Quế Hương bị chọc trúng tâm sự, vội vàng phủ nhận: “Em đừng có nói linh tinh thế, chị chưa từng có ý nghĩ gì với Tuấn Hiền hết á.

”Thủy Đào liếc nhìn một cái: “Chị không cần phủ nhận, em cùng Giang Tuấn Hiền đều không còn quan hệ gì, chị có thích cũng không cần phải giấu, hiện tại anh ta đã thành người độc thân, ai cũng đều có thể theo đuổi hết.

”Thủy Quế Hương vẫn là vịt chết nhưng miệng vẫn còn cứng, không thừa nhận việc này, mơ ước vị hôn phu của em họ không phải là chuyện có thể tuyên dương, cô ta đúng là rất thích Giang Tuấn Hiền, nhưng chưa từng thể hiện ra ngoài, trừ bỏ người trong nhà thì không có ai biết.

Thủy Đào tỏ vẻ “Ta hiểu” bộ dáng.

“Lời này em cũng chỉ là nói như vậy thôi, chị cũng không cần để ở trong lòng, cũng không cần vì đàn ông bên ngoài mà đến chế nhạo em, thanh niên trí thức thủ đoạn cao, em tự thấy không bằng.

Tuy rằng trong lòng không phục, nhưng em cũng biết mình không phải là đối thủ của người ta, cùng nhau đấu ngươi chết ta sống không bằng sớm buông tay thành toàn hai người họ.

”Thủy Quế Hương giận khí thế không biết tranh đua này, nếu người cùng Giang Tuấn Hiền có hôn ước là cô ta, con nhỏ hồ ly tinh từ thành phố tới kia khẳng định bị hung hăng thu thập một trận, cũng chỉ có Thủy Đào mới có thể không tranh không đoạt, đến người đàn ông của mình mà cũng buộc không được, đúng là phế vật.

“Bất quá cô thanh niên trí thức đó cũng không đắc ý được lâu đâu, Giang Tuấn Hiền là người không biết cự tuyệt nữ hài tử, chưa biết chừng về sau anh ta cũng sẽ vì những người khác mà tổn thương thanh niên trí thức kia.

”Điểm này Thủy Quế Hương rất tán đồng, ngày trước khi Thủy Đào cùng Giang Tuấn Hiền vẫn còn hôn ước, Giang Tuấn Hiền cũng giúp cô ta làm việc mà.

“Chờ hồ ly tinh kia gặp được đối thủ, cô ta sẽ biết lợi hại.

”Thủy Đào lắc đầu: “Cô thanh niên trí thức đó thủ đoạn rất cao, cũng may mà chị không có ý gì với Giang Tuấn Hiền, bằng không khẳng định chị cũng đấu không lại được.

”Thủy Quế Hương cười nhạo một tiếng: “Em nghĩ là ai cũng vô dụng như mình hả.

”Loại hồ ly tinh nhu nhu nhược nhược như Cố Phán, cô ta chỉ cần hơi động ngón tay một chút là có thể thu thập đến dễ bảo.

Thủy Đào nhún nhún vai, bắt đầu bận làm việc của mình.

Thủy Quế Hương đứng ở nơi đó, hai tròng mắt xoay tới xoay lui cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Đừng tưởng cô ta không biết, Thủy Đào khẳng định là muốn mượn đao giết người, chính mình không được liền châm ngòi cô ta đi đối phó, tiểu tiện nhân này tâm cơ còn rất thâm, đối phó người trong nhà thật ra dáng ra hình, như thế nào không thấy đi đối phó thanh niên trí thức kia chứ.

Thật là đồ hèn nhát, cô ta còn lâu mới mắc mưu nhá.

So với việc đi lăn lộn con nhỏ thanh niên trí thức đó, còn không bằng đi đến trước mặt Giang Tuấn Hiền xoát hảo cảm, dù sao hiện tại anh ta là người không có hôn ước, cũng không có nói rõ là đang cùng thanh niên trí thức kia yêu đương, hai người nam chưa cưới nữ chưa gả, ai cũng không thể nói lời nhàn thoại được.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play