Tôi mỉm cười nói: “Để em mời anh ăn cơm nhé, ông Lục.”

Anh dịu dàng đáp lời: “Đó là vinh hạnh của anh, bà Lục.”

Chỉ hai từ ngắn ngủi thôi anh đã khiến cảm xúc của tôi lên xuống phập phồng, hoang mang như lọt vào lớp sương mù.

Tôi cầm sổ kết hôn chụp một tấm, lưỡng lự không biết có nên đăng ảnh lên vòng bạn bè không. Tôi không biết Lục Trì có muốn công khai chuyện này không, dù sao thì bạn chung của tôi và anh cũng có nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play