Cứu Mạng... Đừng Yêu Ta, Ta Tra Lắm!

Chương 7: Bản di chúc của Naga.(6)


10 tháng


Mộc Nữu trong lòng hơi sợ, cậu lo lắng Bạch Mộ Phong sẽ không nhịn được mà đấm mình, rốt cuộc hình thể cách biệt quá lớn. Chỉ sợ ngay cả một đấm của hắn cậu cũng không khiêng qua nỗi. Cũng may chuyện Mộc Nữu sợ cũng không diễn ra... Tuy rằng mặt Bạch Mộ Phong vẫn thối đựt ra đó nhưng ít nhất vẫn không động tay động chân, chỉ là hắn cứ đứng hiên ngang ở đó, chắn đường không cho cậu bước đi. Cậu rối rắm một lúc cũng đành giơ cờ đầu hàng, không dám bắt hắn tránh đường mà cúi đầu muốn đi tránh sang một bên.
Nhưng cậu chưa tiến được mấy bước đã bị người nam nhân kia mạnh mẽ kéo về, hắn giữ chặt cổ tay cậu khiến Mộc Nữu rất bối rối và khó chịu thậm chí là nhút nhát sợ sệt. Bất quá Bạch Mộ Phong cũng chẳng thèm để ý điều này, hắn nhíu mày nhìn xuống đầu gối đang chuyển sang màu xanh tím của cậu, khó chịu hỏi:
“ Tại sao chân cậu lại bị thương, tôi nhớ lúc này vẫn rất bình thường còn gì. Có người bắt nạt cậu?”
Bạch Mộ Phong hỏi vậy tất nhiên là có nguyên do bởi vì hắn nhìn thấy khoé mắt của Tô Noãn đỏ ửng ẩm ướt, tất nhiên không phải do đụng phải hắn đau đến phát khóc mà là khóc trước đó rồi.
Mộc Nữu bị hỏi thì có chút ngơ ngác mờ mịt, cậu không hiểu tại sao Bạch Mộ Phong ghét mình như vậy lại đột nhiên quan tâm cậu, không lẽ là có trá? Mộc Nữu hơi nghi ngờ, cậu mấp máy môi một lúc nhưng vẫn không thốt ra tiếng gì, Bạch Mộ Phong lại không có sức kiên nhẫn đến mức chờ cậu chậm rì rì nói ra. Hắn chật một tiếng rồi cúi người xuống, gối tì một gối trên sàn như một vị hoàng tử đầy lịch thiệp nhưng hành động thô lỗ tiếp theo lại khiến cho Mộc Nữu trợn tròn cả mắt.
Hắn vậy mà một bàn tay rộng lớn nắm chặt cổ chân cậu, kéo thẳng lên mà đặt ở trên đùi mình. Vừa vặn để vết thương ngay trước mắt mà quan sát. Mộc Nữu bị kéo bất ngờ trong lúc không phòng bị, thậm chí sức lực cậu chẳng bằng một phần của người đang quỳ gối kia. Lập tức không chút sức phản kháng mà ngã ra ngoài trước, cậu sợ bị té ngã nên theo phản xạ đặt hai tay lên vai Bạch Mộ Phong, dùng hắn làm giá đỡ ổn định lại bản thân.
Bạch Mộ Phong lúc trước còn không cho Mộc Nữu chạm vào mình, bây giờ lại chẳng có chút phản ứng nào. Vẫn nhíu chặt mày nhìn vết thương.
Mộc Nữu từ trên cao nhìn xuống Bạch Mộ Phong, đột nhiên cảm thấy rất kì quái. Tư thế này cậu đã nhìn thấy vài lần trong vài bộ phim truyền hình tình cảm rồi, chẳng qua đó là do các diễn viên nam nữ chính đóng. Bây giờ đột nhiên tái hiện lại trên người cậu còn là với người lạ không thân quen thì ai mà quen nổi. Mộc Nữu giật giật ngón tay, dùng lực muốn rút chân về nhưng lại rút không ra, điều này khiến cậu hơi buồn bực, giọng nói cũng trở nên cứng cáp nghiêm túc:
“ Anh buông ra đi, chân tôi không sao cả. Trong lúc bất cẩn nên bị thương mà thôi, trông vết thương hơi đáng sợ nhưng thật ra không quá đau đâu. Cảm ơn vì đã lo lắng nhưng...  xin hãy buông ra, anh đang làm tôi thấy rất bối rối.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play