Sóng Ở Đáy Sông

Chương 11


11 tháng

trướctiếp

Hắn bế con xuống ga Bắc Giang khoảng tám giờ tối. Những ngọn đèn đỏ quạch treo giữa mưa bụi giăng mờ như đẩy thị xã lùi ra thành xa xôi, cách trở chứ không phải ngay trước mặt hắn, trước cửa ga, bước hai chục bước đã vào phố chính, đã là trung tâm thị xã. Trời đã vào đông và mưa dầm nhưng cái chính là những năm tháng này không ai buôn bán gì ngoài mấy cửa hàng mậu dịch hết giờ đóng cửa cũng thủng thẳng, uể oải như lúc mở cửa và làm việc. Ngoài những ông bà chủ làm "thống soái" ấy, lác đác có vài quán nước chè ru rú ngồi dưới gốc cây bên ngọn đèn dầu không bao giờ khêu to, có dăm bảy đứa bụi đời và gái hư ế ẩm, ăn uống chịu lưu cữu, nếu chưa đi "xới" khác bao giờ cũng sòng phẳng. Hắn ngồi xuống ghế bên cạnh chõng nước gần cửa ga, xin nước sôi pha sữa cho con. Một cô gái làng chơi, chắc đã từng nuôi con, đỡ lấy đứa bé hộ hắn. Hắn hỏi:
- Em cho cháu bú được không?
- Đếch còn sữa.
Pha sữa cho con xong, chờ nguội, hắn lôi trong làn nhựa ra những xoong quấy bột, chai lọ, ca cốc, chén thìa, dao, cam, chanh, tã lót khô và ướt, giặt và chưa giặt bốc lên mùi chua chua, khăn khẳn khiến cả cô gái bụi đời và người chủ quán đều nhăn mặt bịt mũi, bảo hắn: "Vứt mẹ nó ra đằng kia". Hắn thong thả đặt xuống đất những tả lót bẩn, lấy cái sạch thay cho con. Cả người chủ quán và cô gái kia cùng nhau pha nước ấm dội rửa cho cháu bé và quấn tã mới gọn ghẽ rồi cho cháu bú chai. Hắn mang tã ra vòi nước công cộng vò. Giá bỏ sự thô tục và nhem nhếch đi, cử chỉ của ba người cứ như là bà ngoại với bố mẹ cháu đang chằm vặp cháu trong một gia đình yên ấm. Con gái hắn ăn xong, được bón thêm mấy thìa cam. Hắn cũng "giải quyết" xong chiếc bánh mì với cái kẹo lạc, một chén nước. Vị chi là đồng mốt nhưng chủ quán chỉ lấy gọn một đồng. Hắn cám ơn hai người rồi bế con, xách làn, trùm áo mưa đi. Hai người đàn bà nhìn theo cái chấm đen cui cũi chìm dần vào mưa bụi, lắc đầu bảo nhau: "Cũng là cảnh vật vờ. Tội nghiệp con bé".
Đi ngần hết đường Nguyễn Văn Cừ hắn rẽ trái, rồi đi thẳng, rồi lại rẽ nữa, đến một ngôi nhà hai tầng có tường bao và cổng sắt, hắn bấm chuông. Điện bật sáng, chó cắn. Một người đàn bà thò đầu ra cửa sổ hỏi. Hắn đáp:
- Con đây mợ ơi.
- Con nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp