“Đại loạn đấu cơ giáp” kéo dài ba ngày liên tục, “Chiến đội cơ giáp Omega” ở khu người chơi mới đã rất có danh tiếng.

Với chiến tích 71 thắng – 0 thua, tỷ lệ thắng 100%, và ưu thế “Thời gian chiến đấu trung bình ít nhất”, lọt vào top 5 chiến đội mạnh nhất khu người mới tuần này, xếp trước họ đều là những đội một đêm đánh cả trăm trận.

Trong một loạt số trận đánh toàn ba con số, chiến tích hai chữ số của bọn họ rất thu hút sự chú ý, huống hồ chiến đội này toàn Omega, hấp dẫn vô số ánh mắt của khán giả.

Tên của năm người xếp thành một hàng ở giữa bảng xếp hạng, danh hiệu mà [Quy Linh] giành được ở phía dưới tên nhiều đến dọa người, huy hiệu sáng rực hết hai hàng.

[Sát thủ đặc biệt], [đánh đâu thắng đó], [bách chiến bách thắng], [Không bị tổn thương], [thắng liên tiếp 200 trận], [số lượng tích lũy đánh chết hơn một ngàn], v.v. đỉnh hơn rất nhiều tuyển thủ cũ.

Hầu như tất cả các danh hiệu đều bị cậu giành được.

Trong thời gian ngắn, [Quy Linh] được vô số chiến đội tranh nhau lôi kéo, trong đó có vài đội đưa ra giá rất cao nhưng đều bị Thẩm Ngôn dứt khoát từ chối.

Mục đích của cậu không phải cái này, hơn nữa thời gian online mỗi ngày có giới hạn, không thể nào thỏa mãn yêu cầu của những chiến đội đó.

Hệ thống quả thật phục ký chủ nhà mình sát đất.

Mới đến học viện Omega chưa tới một tuần, hầu như tất cả các giảng viên yêu thích, liên tục được cộng điểm trên lớp; còn xông thẳng vào top 10 “Bảng xếp hạng Omega được hoan nghênh nhất”, thu được sự ủng hộ của mấy chục ngàn học viên học viện quân sự, thư tình nhận được chất cao như núi.

Không những thế, còn gia nhập vào “giới Omega cao cấp”, khiến đám người Nhiễm Tân Ngữ phải tôn sùng thành đại thần, tranh nhau ôm đùi; những chiến đội khác cũng đua nhau vây lấy cậu đưa cành ô liu!

Ký chủ nhất định là thiên tài ngoại giao!!

Thế nhưng chuông cảnh báo trong lòng Hệ thống lại điên cuồng vang lên.

Lỡ ký chủ sinh hảo cảm với Omega nào thì làm sao?

Nhất là thiếu nữ kiều diễm như Nhiễm Tân Ngữ, theo sự quan sát của nó, hai người rất hợp nhau, vị tiểu công chúa Omega ngạo kiều này nhìn ký chủ với ánh mắt tràn đầy sùng bái.

KHÔNG!

Lại nhớ tới Thẩm Ngôn từng nói “Tao không thích đàn ông”, Hệ thống sửng sốt, không được, tuyệt đối không thể tiếp tục như vậy!

Phải để ký chủ tiếp xúc với Hạ Lăng nhiều hơn, như vậy mới có thể thu được nhiều độ hảo cảm.

Thẩm Ngôn cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

Mấy ngày nay cậu trôi qua rất tốt, chuyện của Thẩm gia đã giải quyết xong, còn có thêm đường kiếm tiền, chỉ có nhiệm vụ liên quan tới Hạ Lăng tiến triển không mấy thuận lợi.

Đến bây giờ còn không lấy được phương thức liên lạc của hắn, trên diễn đàn không có, những cách khác như tinh võng, mạng xã hội cũng không có.

Về việc muốn lẻn vào học viện quân sự lại càng không thể được.

Là học viện quân sự hàng đầu, học viện quân sự Đệ Nhất đế quốc có hệ thống an toàn cao cấp nhất. Không ai có thể vào khi chưa được phép, cho dù là cấp cao trong quân  đội muốn vào cũng phải xin phép trước.

Hơn nữa học viện quân sự Đệ Nhất không giống Học viện Tinh Nhã có rất nhiều kỳ nghỉ và thời gian rảnh sau giờ học; bọn họ hai tuần mới được nghỉ một lần, không có tình huống đặc biệt không được ra khỏi học viện.

Trong hoàn cảnh như vậy, ngay cả Thẩm Ngôn cũng thấy việc này hơi khó giải quyết.

Sau một ngày đối chiến, thanh niên đi từ phòng tắm ra, lười biếng mà nằm trên giường.

Trên người cậu chỉ có một chiếc áo choàng tắm màu trắng, đôi chân trần trụi thon dài đưa ra từ áo choàng, dưới ánh đèn phản chiếu một mảng trơn bóng, hình dáng bàn chân xinh đẹp, trên mắt cá chân nhỏ nhắn có thể thấy mạch máu màu xanh nhạt, theo bắp chân đung đưa mà hơi giãn ra.

Cổ áo choàng tắm hơi buông lỏng, lộ ra vòng cổ màu bạc và xương quai xanh tinh xảo.

Mái tóc mềm mại còn chưa lau khô hoàn toàn, giọt nước ngưng đọng dưới ngọn tóc rồi run rẩy rơi xuống, chậm rãi dọc theo chiếc cổ trắng nõn thon dài lăn xuống, ở xương quai xanh đọng lại một chút rồi lại đi vào trong cổ áo lỏng lẻo, khiến người ta nhịn không được muốn tìm hiểu đến cùng.

Ở mép giường, người máy thông minh chuyên môn phục vụ cho cậu thấy được cảnh này, hai gò má từ từ nổi lên hai đám mây đỏ, xấu hổ mà che kín hai mắt.

Hừ, người máy cũng có thẩm mỹ đó, đừng có tùy tiện dụ dỗ người máy như vậy.

Vừa mới lướt tin tức trên quang não một chút, Thẩm Ngôn đã nhịn không được mà ho khan, dung mu bàn tay che miệng lại.

Khi buông tay xuống, thanh niên rủ xuống mắt, cũng không bất ngờ khi thấy trong tay có thêm một vệt máu đỏ tươi diễm lệ.

Người máy nhỏ sợ đến tái mặt, lập tức đưa dụng cụ dọn dẹp tới, đau lòng sắp khóc tới nơi.

Thẩm Ngôn đứng dậy khỏi giường, đưa ra đầu ngón tay trắng như ngọc sờ đầu an ủi người máy nhỏ, nhìn trong gương sắc mặt vẫn luôn tái nhợt cùng vệt máu bên môi, hỏi Hệ thống: “Tao thật sự không có cách nào vào học viện quân sự Đệ Nhất sao?”

Hệ thống: “Có. Khoảng một tháng sau sẽ tổ chức một trận khiêu chiến so tài cơ giáp, mục đích là biểu diễn thực lực của học viện trước đợt tuyển sinh mới.

Đến lúc đó sẽ phát sóng trực tiếp trên toàn tinh võng, còn có mấy trăm ngàn chỗ trên khán đài, ký chủ có thể nhân cơ hội này để lẻn vào học viện.”

Thẩm Ngôn: “Ừm.”

Chỉ còn một tháng, nhưng xem ra vẫn đủ.

Hệ thống hứng thú bừng bừng mà đề nghị: “ Khụ, ký chủ, hay là thế này, ngài tặng Hạ Lăng một phần lễ vật chuẩn bị kỹ càng đi, hẳn là sẽ lấy độ hảo cảm.”

Không chờ cậu trả lời, nó lại hào hứng nói tiếp: “Hay là đưa cơm tình yêu đi, để tiếp thêm năng lượng cho Alpha đã chịu đủ cực khổ.”

Vì bảo đảm tố chất thân thể cùng sức mạnh, học viện quân sự đế quốc một ngày ba bữa đều vô cùng nghiêm khắc, đơn giản mà nói chính là “hương vị bình thường, nhưng có thể chống đói”, bổ sung tối đa cho thể lực tiêu hao do cường độ huấn luyện cao gây ra.

Tất nhiên hương vị “bình thường” ở dưới tình huống hàng năm đều không đổi thực đơn, đã biến thành khó có thể nuốt trôi.

Cho nên nhóm Omega quý tộc hiền huệ buổi trưa hoặc chiều sau khi tan học thường xuyên đem cơm tình yêu chính tay mình nấu giao cho Alpha mình thích.

Dù sao chương trình học nấu ăn cũng là bắt buộc ở Học viện quý tộc Tinh Nhã.

Do không thể vào học viện quân sự, bọn họ đành phải đem quà tặng đặt ở quầy chứa đồ cao cấp ở cửa học viện, quà tặng nhiều hay ít cũng thể hiện mức độ được hoan nghênh của Alpha. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Nghe nói, quà mà mỗi ngày Hạ Lăng được được một ngăn tủ đều chứa không hết, chỉ là trước giờ không có ai nhận.

Thẩm Ngôn mặt không chút biểu cảm: “… Thứ nhất tao không biết nấu ăn, thứ hai Hạ Lăng sẽ không nhận quà.”

Hệ thống không bị đả kích chút nào, vẫn tiếp tục bày mưu tính kế cho cậu: “Ký chủ, hay là thế này, ngài lên diễn đàn CP gửi lời tỏ tình khí phách một chút, dùng cái này hấp dẫn sự chú ý của hắn đi!”

Thẩm Ngôn cười khẩy: “Tỏ tình? Sao tao lại phải tỏ tình? Đừng quên lời tao nói.”

Hệ thống: “…”

Hệ thống: “Vậy…”

Thẩm Ngôn: “Cút.”

Hệ thống: “.”

Thẩm Ngôn cảm thấy Hệ thống này thật không đáng tin cậy.

Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là đợi một tháng sau thi đấu khiêu chiến cơ giáp cố gắng thắng hắn, đến lúc đó vị thiên chi kiêu tử Hạ Lăng này chắc chắn sẽ khắc sâu ấn tượng.

Đáng tiếc xác suất thật sự quá thấp.

Dưới điều kiện không dùng tinh thần lực, muốn đánh bại một thiên tài sức mạnh sắp đạt 2S thật sự khó như lên trời.

Không sai, Hạ Lăng chính là thiên tài duy nhất tinh thần lực đạt tới cấp S, hơn nữa đã gần đột phá 2S.

Không những thế, sau khi hắn vào học viện quân sự một năm đã tiến bộ rất nhanh, không biết đã tham gia bao nhiêu cuộc thi, dù là lý thuyết hay kinh nghiệm thực tiễn đều hết sức phong phú, Thẩm Ngôn đấu với hắn, gần như không hề có phần thắng.

Thanh niên nhịn không được lại nghĩ đến tinh thần thể.

Trong vùng não sâu, Kim vũ vương điệp cảm nhận được cậu đang nhìn chăm chú, thân thể đột nhiên cứng đờ, đáng thương mà run run đôi cánh đứt gãy của mình, tỏ vẻ mình thật sự bất lực.

Rất thê thảm.

Cậu cũng không đành lòng nhìn thẳng.

Thẩm Ngôn im lặng thở dài một hơi, sau đó click mở một video chiến đấu của Hạ Lăng ở trang đầu [kênh tác chiến] trên diễn đàn, tranh thủ phá giải một vài chiến thuật. 

Ngoại trừ cái này, nâng cấp cơ giáp cũng là việc vô cùng cấp bách.

Trước mắt cơ giáp cấp 5 mà cậu đang sử dụng các thuộc tính mọi mặt đều quá bình thường, không thích hợp với kỹ xảo chiến đấu của Thẩm Ngôn, đến lúc đó cần phải tiến hành cải tạo theo thói quen sử dụng cá nhân.

May là mấy ngày nay tham gia “đại loạn đấu cơ giáp” thu nhập được hơn mười triệu tinh tệ, tích góp thêm một tháng nữa chắc là sẽ đủ.

Sau khi hạ quyết tâm, Thẩm Ngôn bắt đầu nghiêm túc quan sát video đối chiến của Hạ Lăng.

Vì đã tham gia vô số trận đấu cơ giáp, cậu liếc mắt đã nhìn thấu nhược điểm của phần lớn đối thủ. Dù là Hạ Lăng, tuy rằng thiên phú cực cao, cũng không phải không có sơ hở.

Trải qua suốt hai buổi tối nghiên cứu, cậu đã có cách đối chiến cơ bản.

Lại quan sát thêm biểu hiện của Hạ Lăng ở vòng loại cuộc thi liên hợp giữa bốn học viện quân sự lớn, Thẩm Ngôn suy nghĩ một lát, cậu có cái nhìn khác một chút về trận đấu này.

Ánh sáng từ màn hình quang não chiếu vào ánh mắt nghiêm túc của Omega, cặp mắt tím xinh đẹp kia dường như chứa đựng đầy sao trời, rực rỡ chói mắt.

“Ở góc độ cá nhân, trận chiến giữa Hạ Lăng và át chủ bài của học viện quân sự Lạc Hải – Dương Lưu Thanh – thể hiện không hoàn mỹ lắm, dẫn tới trận chiến kéo dài.- Ứng dụngTᎽT

Thế mạnh của đối phương rõ ràng là dựa vào sức mạnh, phương thức đối kháng thường dùng nhất là dùng tốc độ để chế ngự, cái này không có vấn đề gì. Nhưng địa hình sa mạc đầy cát rất thích hợp dẫn dụ địch đi sâu vào, giai đoạn đầu nên lợi dụng địa hình để tiêu hao sức lực của đối thủ… Đây mới là phương án tốt nhất.”

Thẩm Ngôn vô tình viết một đoạn bình luận thật dài, nhấn đăng.

Loại phê bình như vậy đã lâu lắm cậu chưa viết, cảm giác như về lại thời đi học của mình, lấy thân phận “ánh sáng Thánh Á” bình luận đối với đám học học mới, thật hoài niệm.

Nhìn bình luận của mình chìm ngập giữa vô số bình luận “Hạ Lăng thật lợi hại”, “Hạ Lăng quả thật là thiên tài”, “Không hổ là át chủ bài của học viện quân sự Đệ Nhất”, cậu cũng không để việc này trong lòng, nhanh chóng offline.

*

Ngày hôm sau, từ lúc Thẩm Ngôn bước vào cổng trường đã nhận ra mọi người nhìn cậu với ánh mắt vô cùng kỳ quái.

Cậu đã quen với đủ loại ánh mắt, sùng bái, si mê, kính sợ hoặc là ghen tị v.v., nhưng chưa bao giờ gặp qua loại ánh mắt này, không hề che giấu khiếp sợ và hoài nghi, giống như cậu đã làm cái gì khác người lắm.

Bị lòng hiếu kỳ chi phối, Thẩm Ngôn nhịn không được nhớ lại xem gần đây mình mới làm gì.

Tuy rằng cậu đi học lúc nào cũng phân tâm, nhưng mỗi lần trả lời vấn đề đều rất xuất sắc, giảng viên cũng rất vừa lòng, điểm cộng trong lớp vẫn tăng đều đều.

À, thứ sáu tuần trước làm bài trắc nghiệm nhỏ được hạng nhất, khiến cho mọi người khiếp sợ một lần, nhưng cái này cũng không lạ.

Ngoài cái này còn có thể là cái gì nhỉ?

Chẳng lẻ áo choàng [Quy Linh] bị phát hiện?

Nhưng mà trừ đám người Nhiễm Tân Ngữ, có lẻ không có Omega khác sẽ chú ý cơ giáp.

Mặc kệ đi, ánh mắt của người khác cũng không liên quan gì tới cậu.

Thẩm Ngôn dứt khoát không thèm suy nghĩ nữa.

Thẩm Ngôn bước vào phòng học như bình thường, vừa ngồi xuống, liền thấy Nhiễm Tân Ngữ mặc một bộ váy dài màu đỏ đang hưng phấn chớp chớp mắt với cậu.

Có thể do quá mức kích động, tiểu công chúa hoàn toàn vứt bỏ dè dặt, xách váy chạy tới, nhỏ giọng hỏi: “Thẩm Ngôn, ngày hôm qua cậu ở dưới video chiến đấu của Hạ Lăng đăng bình luận phải không?”

Lập tức, mọi người chung quanh dựng thẳng lỗ tai, sợ bỏ lỡ câu trả lời của đối phương.

“À, đúng vậy.” Cậu đúng là chỉ đăng có một cái bình luận: “Sao vậy?”

Ồ. Tiếng hút khí lạnh vang lên bốn phía hết đợt này tới đợt khác.

“Trời, thiệt là cậu ấy đăng à?!”

“Vậy cũng tin à? Không phải có một sĩ quan bốn sao ngày nào cũng tới đón cậu ta sao, nghe nói là anh trai cậu ta đó.”

“Nhất định là sĩ quan kia đăng rồi!”

“Không sai, một Omega từ hoang tinh tới như cậu ta thì biết cái gì về cơ giáp chứ.”

….

Nhiễm Tân Ngữ xem ra còn hưng phấn hơn cậu, âm thanh cố tình đè ép bỗng cao lên một chút: “Sáng sớm hôm nay, Hạ Lăng đã trả lời cậu! Đây là lần đầu tiên anh ấy xuất hiện dưới khu bình luận. Sau đó, cả diễn đàn đều bùng nổ, chuyện này cũng hot lên.”

“… Thì ra là vậy.” Thẩm Ngôn một tay chống cằm, suy nghĩ.

Ánh mặt trời chiếu xuống khuôn mặt tinh xảo của cậu như hiện thêm một tầng ánh sáng, lông mi dày đậm cũng dính vào chút ánh sáng, rực rỡ chói mắt, giống như thiếu niên xinh đẹp trong tranh sơn dầu, xinh đẹp tao nhã.

Nhiễm Tân Ngữ nhịn không được nhìn ngây người, lúc phục hồi tinh thần lại liền không thể tin nổi khi thấy đối phương bình tĩnh như vậy.

Người kia là Hạ Lăng, Hạ Lăng đó!

Cho dù là bối cảnh thân thế, giá trị nhan sắc hay là thực lực đều có thể coi là đỉnh cấp Alpha!

Không chỉ ở Học viện quý tộc Tinh Nhã, hắn gần như đã là nam thần trong lòng tất cả Omega, là thần tượng của vô số học viên Alpha khác, mỗi video đối chiến cơ giáp của hắn đều có hơn 1 tỷ lượt chia sẻ, fan trên tinh võng nhiều vô số.

Diễn đàn học viện chỉ là một bộ phận thu nhỏ mà thôi.

Thẩm Ngôn lên diễn đàn, nhìn thoáng qua, ở khu bình luận tất cả đều là chủ đề này.

[Hạ Lăng trả lời bình luận mới nhất dưới video, mọi người mau mau vào xem!!]

[Không lẽ tôi hoa mắt sao, lại có thể thấy một cái bình luận của Hạ Lăng ở dưới video??]

[Rốt cuộc tra ra rồi, ID bình luận là của Thẩm Ngôn, nhưng không biết có phải là cậu ấy đăng không, vẫn còn nghi vấn.]

….

Nhìn số phản hồi, tính sơ cũng có hơn ngàn bình luận, đúng là rất hot.

Cái này đủ để thấy Omega ở học viện quý tộc rất nhàn rỗi.

Là trung tâm của đề tài, Thẩm Ngôn không dừng lại ở trang đầu mà kéo xuống video xem phản hồi của Hạ Lăng.

Bình luận của anh ta rất dễ thấy, liền trên cùng của video, chữ vàng lấp lóe phá lệ bắt mắt.

“Cậu đánh giá rất đúng trọng tâm. Trận đối chiến này thật sự không hoàn mỹ, bản thân tôi cũng đã nghĩ lại, hy vọng có cơ hội cùng nhau thảo luận – Hạ Lăng.”

Phía dưới trùng điệp phản hồi đều là thể hiện sự khiếp sợ và hâm mộ, cũng có người nhân cơ hội này tag Hạ Lăng để tỏ tình, nhưng mấy bình luận này như đá chìm đáy biển.

Hạ Lăng lại biến mất khỏi tầm mắt mọi người lần nữa như chưa hề xuất hiện.

Xem xong phản hồi của Hạ Lăng, trong lòng Thẩm Ngôn có hơi ngạc nhiên.

Là một thiên chi kiêu tử được mọi người yêu mến, top 1 của học viện quân sự Đế quốc, đối mặt với lời phê bình thẳng thắn cũng không có cao ngạo như trong tưởng tượng, mà là khiêm tốn nhận đánh giá.

Thật sự hiếm có.

Hơi khác so với tưởng tượng của cậu.

Cho dù là cậu, khi đối mặt với phê bình của người khác, việc đầu tiên là tìm ra lỗ hổng của đối phương để phản bác.

Thái độ nhất trí với cậu trên chiến trường này, không phải là tự đại, mà là một thói quen được tạo thành khi đối kháng lâu dài.

Nhưng nghĩ đến lần đầu tiên gặp mặt, cậu đã nhìn thấy đôi mắt xanh thẳm không hề gợn sóng và tư thái cao ngạo không nhiễm bụi trần, Thẩm Ngôn lại cảm thấy thế này mới phù hợp tính cách của hắn.

Đang nghĩ ngợi xem có nên nhân cơ hội này xin phương thức liên lạc của Hạ Lăng không, đối phương đã nhắn tin tới.

[Tôi là Hạ Lăng, có tiện thêm kết bạn không?]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play