Nếu đã rời khỏi Thẩm gia, vậy không có khả năng trở về đó nữa.
Huống hồ Thẩm Ngôn ở trong căn nhà Thẩm Dịch mới mua sống vô cùng thoải mái.
Căn biệt thự này nằm ở trung tâm của bốn khu trung tâm ở tinh cầu Thủ đô, diện tích và vị trí này không thua gì Thẩm gia.
Căn biệt thự phối hợp giữa màu đen, trắng và xám, trang trí đơn giản, đi kèm hệ thống tự động hóa thông minh tạo nên đầy cảm giác khoa học kỹ thuật. Bên trong không chỉ có sân huấn luyện xạ kích rộng rãi, phòng chiếu phim thực tế ảo, còn có cả dụng cụ chăm sóc vệ sinh chuyên nghiệp dành cho cơ giáp v.v, hoàn toàn phù hợp sở thích của Thẩm Ngôn.
Đối với việc bố trí người hầu, ngoài một quản gia quản lý tổng thể ra, toàn bộ dùng người máy thay thế nhân công, không cần dùng quá nhiều người hầu.
Ở đây, Thẩm Ngôn mới thật sự tìm về cảm giác quen thuộc chân chính với thời đại tinh tế, chất lượng cuộc sống không chỉ tăng lên một bậc.
Cũng không cần tuân thủ những lễ nghi quý tộc phiền phức kia, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy thoải mái rồi.
Trong phòng trải thảm lông dê Tasmania thật dày, đây là tinh cầu Tasmania đặc biệt cung cấp, được làm hoàn toàn thủ công từ lông dê mềm mại nhất, cực kỳ thoải mái.
Thẩm Ngôn tắm rửa xong, dứt khoát không thèm mang dép, hai chân trắng nõn trần trụi đạp lên thảm lông xù xù, có thể nhìn thấy mạch máu xanh nhạt ở trên. Ngón chân mượt mà như ngọc vùi sâu vào bên trong, chỉ lộ ra một đoạn mắt cá nhỏ gầy, cảm giác vô cùng thoải mái, giống như đạp trên bông vậy.
Hệ thống điều khiển thông minh tự động điều chỉnh nhiệt độ bên trong phòng thích hợp, gió dịu dàng lướt qua bên tai, lay động sợi tóc mềm mại, bên trong phòng ngủ bao trùm một hơi thở tươi mát, thanh niên nhắm mắt hít một hơi thật sâu, ừ, là hương vị cậu yêu thích.
Cuộc sống mãn nguyện như vậy, sao cậu có thể quay về Thẩm gia chứ.
So với cuộc sống thoải mái của hai anh em, Thẩm gia có vẻ càng rơi vào tình cảnh bi thảm.
Mẹ Thẩm thì hối hận, còn cha Thẩm vẫn luôn tức giận khiến cho trong nhà cãi vả không ngừng, bầu không khí trong biệt thự căng thẳng lại áp lực, gần như chỉ cần một cơn gió là có thể châm ngòi lửa.
Đám người hầu ai cũng im thin thít, sợ là chỉ cần sơ ý một chút sẽ gặp hoạ, đã có vài người chịu không nổi áp lực mà nghỉ việc.
Người đang ở giữa tâm bão như Thẩm An tất nhiên bị ảnh hưởng, nói dối bại lộ cộng thêm rơi khỏi bảng xếp hạng làm cho cha Thẩm nổi trận lôi đình, trực tiếp cắt tiền tiêu vặt nửa năm sau, quần áo trang sức không cần thiết cũng không được mua.
Đây quả thật còn khó chịu hơn là giết cậu ta!
Lúc biết được tin tức này, Thẩm An nằm trên giường khóc cả đêm, ngày hôm sau hai mắt sưng đến dọa người, nhưng như vậy cũng không được cha mẹ Thẩm thương tiếc.
Cha Thẩm nghĩ đến việc ông ta và vợ đã vứt bỏ viên ngọc quý Thẩm Ngôn mà giữ lại mắt cá vô dụng Thẩm An, vì thế lại càng khó chịu với cậu ta.
Ngày tháng tốt đẹp của Thẩm An hoàn toàn kết thúc.
Sau đó, Thẩm Ngôn vô cùng thích thú nhìn Thẩm An khóc lóc thảm thiết xin lỗi cậu, lần đầu tiên nói chuyện thành khẩn như vậy.
Quản gia cũng mặt dày mà chờ cậu tan học, có khi phải chờ đến mấy tiếng; mẹ Thẩm thì năm lần bảy lượt gọi video tới, than thở khóc lóc biểu diễn đến mức minh tinh còn phải hổ thẹn vì không bằng.
Nhìn bọn họ bây giờ với trước đây như hai người khác nhau, Thẩm Ngôn cảm thấy thật thú vị, cố ý dùng quang não quay lại, lúc nhàm chán lấy ra xem cho vui.
Biết trước có kết quả như vậy, ban đầu sao phải làm thế?
Thẩm Dịch càng tuyệt tình hơn, chỉ nói một câu đã làm mẹ Thẩm ngậm miệng, “Mẹ còn như vậy, ngày mai con lập tức nộp đơn xin rời khỏi gia tộc.”
Mẹ Thẩm sợ tới mức câm nín.
Bây giờ hai anh em họ chỉ dọn ra, Thẩm gia vẫn có thể hưởng thụ lợi ích do chiến công mang lại, nhưng Thẩm Dịch mà rời khỏi gia tộc, vậy thì cái gì cũng không còn nữa!
Kể từ đó, không còn ai dám đến quấy rầy họ.
*
Thẩm Ngôn căn bản không để chuyện của Thẩm gia trong lòng, hai ngày nay của cậu trôi qua đặc biệt phong phú.
Ngoại trừ mỗi ngày đối chiến cơ giáp một tiếng, còn có một nhiệm vụ khác – dạy Nhiễm Tân Ngữ và ba chị em tốt của cô điều khiển cơ giáp.
Từ hôm Nhiễm Tân Ngữ thêm phương thức liên lạc của cậu xong, giống như tìm được tri kỷ, gấp không kịp đợi mà hỏi ID của Thẩm Ngôn.
“Cậu chính là [Quy Linh]?!”
Omega đối diện không thể tin mà trợn tròn con ngươi màu vàng: “Thẩm Ngôn, cậu, sao mà cậu lợi hại như vậy?”
Nhớ lần đối chiến với [Quy Linh], cô đã điều khiển cơ giáp cao cấp của anh trai, nhưng không đến hai giây đã bị giết, xém chút tạo thành bóng ma tâm lý.
Nếu không cô cũng không nhận nhầm Omega đối diện thành Alpha.
Phải biết, cơ giáp của cô là cấp bảy, trong đám người mới coi như cấp bậc rất cao, đối chiến với người khác ít nhất cũng có kéo hai ba phút.
Thẩm Ngôn cười khẽ: “Ừ, là tôi. Hơn nữa cậu còn ném tôi vào danh sách đen rồi đó công chúa [Nhiễm Nhiễm].”
“A, cậu đã sớm đoán được à?”
Nhiễm Tân Ngữ sắc mặt đỏ ửng, nhỏ giọng ảo não than phiền: “Ai bảo, ai bảo cậu không thèm nể tình chút nào. Tôi lập tức lôi cậu ra khỏi danh sách đen, vậy được chưa?”
Nói là làm, Nhiễm Tân Ngữ đăng nhập vào tài khoản, kéo [Quy Linh] ra khỏi danh sách đen.
Khi nhìn thấy chiến tích siêu phàm phía dưới tên, tâm trạng cô vô cùng kích động, hai mắt sáng lên: “Thẩm Ngôn, cậu dạy bọn tôi đi. Ngoài tôi, còn có ba người bạn nữa, bọn tôi nhất định sẽ không bạc đãi cậu!”
Trước đó cô nài nỉ anh cô dạy, nhưng hai anh trai quá bận, hơn nữa thái độ qua loa lấy lệ, rõ ràng không hy vọng em gái bảo bối của mình tiếp xúc thứ nguy hiểm như vậy.
Nhiễm Tân Ngữ đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy, cô lén tìm mấy thầy giáo trên tinh võng. Nhưng những người có kỹ thuật tốt lại chê các cô quá ngốc, kỹ thuật bình thường thì dạy các cô không hiểu.
Làm Tiểu công chúa tức giận nhất chính là những tên Alpha kia sau khi biết các cô là Omega, lời nói đều có ý khinh thường, ám chỉ Omega không thể điều khiển cơ giáp, làm Nhiễm Tân Ngữ tức giận đến mức chặn tất cả bọn họ.
Hứ, bản thân mình dạy dở còn đổ thừa học sinh kém.
Omega thì sao?
Một đám kiêu căng tự đại, đồ thần kinh, dạy không được thì đừng có nhận.
Bây giờ biết Thẩm Ngôn là [Quy Linh], Nhiễm Tân Ngữ không kiềm được mà sáng mắt lên, trong lòng vui như nở hoa.
Có Thẩm Ngôn là Omega chiến tích vô cùng xuất sắc dạy cho bọn họ, thì cần Alpha làm gì nữa?
Thẩm Ngôn không từ chối, một phần cậu thật sự cần tinh tệ để tu sửa cơ giáp; mặt khác bởi vì sức khỏe, mỗi ngày cậu chỉ có thể đối chiến cơ giáp một tiếng, thời gian còn lại nhàn rỗi đến sắp chán chết rồi.
Nếu đã vậy, chi bằng dạy các cô, toàn là việc cơ bản, không cần hao tổn quá nhiều tâm sức.
Vì vậy, hai người thỏa thuận thành công.
Nhiễm Tân Ngữ lập tức tạo một nhóm, kéo ba chị em tốt của cô vào, sửa tên nhóm thành “Chiến đội cơ giáp Omega”.
Thẩm Ngôn nhìn thoáng qua tên họ, tất cả đều là Omega nằm trong top 10 “Bảng xếp hạng Omega được hoan nghênh nhất”, chỉ là bọn họ không cùng khóa.
Lâm Sơ: Nhiễm Nhiễm, đây là sao?
Đổng Ngọc Hàm:?
Bạch Thu: Thẩm Ngôn chính là bạn học vừa chuyển tới phải không, tớ xem qua video tự giới thiệu của cậu xong rất muốn kết bạn với cậu, không ngờ lại trùng hợp như vậy.
Nhiễm Tân Ngữ: Các chị em, Thẩm Ngôn chính là thầy dạy cơ giáp mới của chúng ta. Chờ chút, tớ gửi chiến tích của cậu ấy qua.
[Quy Linh]: 128-0, tỷ lệ thắng 100%.
Lâm Sơ:!
Đổng Ngọc Hàm:!!
Bạch Thu: Thầy Thẩm Ngôn, xin nhận của học trò một lạy. Khom lưng.jpg
Không ai phản đối, Thẩm Ngôn chính thức trở thành thầy giáo dạy cơ giáp cho bốn Omega.
Mỗi ngày dạy hai giờ, học phí là 80 ngàn tinh tệ, có thể nói học phí đắt đỏ.
Nhưng tuyệt đối là đáng đồng tiền bát gạo.
Thao tác của Thẩm Ngôn có thể nói là chuẩn như sách giáo khoa, hiểu biết của cậu về các thao tác cơ giáp cơ bản đám Alpha kia không thể nào so được, đồng thời cậu lại vô cùng kiên nhẫn, để cho các cô thu được lợi ích không nhỏ.
Có thể để cho chiến thần trước kia của đế quốc làm thầy cho các cô, cũng coi như là độc nhất vô nhị.
Ngoài ra, Nhiễm Tân Ngữ còn nói với cậu những phương pháp chơi đối chiến cơ giáp khác trên tinh võng.
“Thứ năm, thứ sáu, thứ bảy hàng tuần sẽ tổ chức hình thức PK “đại loạn đấu cơ giáp”, số người tham gia rất đông. Mỗi trận chiến sẽ có 5 chiến đội tham gia, tương đương 25 người chém giết loạn xạ, siêu cấp kích thích!
Người xem cũng rất thích đặt cược kết quả, tiền thưởng rất là phong phú, cậu có muốn thử không?”- Ứng dụngTᎽT
Nghe rất thú vị, đây là hình thức đối chiến mà xưa nay cậu chưa từng tiếp xúc.
Thẩm Ngôn không do dự nhiều đã đồng ý luôn.
Nhiễm Tân Ngữ hứng phấn ra mặt: “Hôm nay vừa hay là thứ sáu, “đại loạn đấu cơ giáp” 8 giờ tối bắt đầu, đến giờ tôi sẽ gọi cậu.”
Đúng 8 giờ tối.
Hình thức đấu loạn cơ giáp chính thức bắt đầu, mới đăng nhập vào tinh võng liền thấy hình ảnh khai mạc, nguyên cái poster nổi bật ngay trang đầu, khung được trang trí màu bạc lấp lánh, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Nhiễm Tân Ngữ: Đại loạn đấu sắp bắt đầu rồi, mọi người đã chuẩn bị xong chưa?
Lâm Sơ: 1
Đổng Ngọc Hàm: 1
Bạch Thu: 1
Thẩm Ngôn cũng đánh 1 theo.
Nhiễm Tân Ngữ: OK, chiến đội cơ giáp Omega, xông lên!
Bởi vì số người dự thi quá đông, ghép cặp đối thủ mất hai giây, bọn liền được đưa vào sân đấu.
Căn cứ vào tỉ lệ thắng trong bảng số liệu mà phán đoán đây là chiến đội mới, nên đã thống nhất phân bọn họ vào khu người mới, số lượng người xem không nhiều lắm.
Các đội trong khu người mới đều không mạnh, không có chiến thuật gì đặc biệt.
Vừa thấy đối thủ liền toàn đội xông lên đánh, vì vậy mọi người rất nhanh bị phân tán ra, bắt đầu đối chiến kịch liệt.
Nhiễm Tân Ngữ: Cứu mạng! Có ba người vây tấn công tôi, cầu chi viện!! [tọa độ vị trí]
Thẩm Ngôn: Đến ngay.
Cậu nhanh chóng nhìn lướt qua tọa độ, cơ giáp màu đỏ liền như ngọn lửa thiêu đốt xông thẳng về phía chân trời, bay về hướng tọa độ kia.
Nhờ trí nhớ siêu phàm và năng lực phân tích sân đấu, cậu không cần nhìn bản đồ cũng rõ toàn bộ địa hình như lòng bàn tay.
Nhìn thấy một cây đao to màu đen nâng lên cao, chỉ chút nữa là đâm thủng khoang điều khiển, Nhiễm Tân Ngữ sợ hãi nhắm chặt hai mắt, trong lòng liều mạng cầu nguyện Thẩm Ngôn mau tới.
Chỉ trong nháy mắt, cơ giáp màu đỏ như thiên thần hạ phàm, ánh sáng màu bạc chợt lóe lên, ba tên địch đồng loạt ngã xuống đất.
[Thành viên [Quy Linh] của “Chiến đội cơ giáp Omega” giết 3 người, mất 8 giây.]
Nhiễm Tân Ngữ vui muốn khóc: Cuối cùng được cứu rồi!!
Thời gian tiếp theo, những người khác hoàn toàn cảm nhận được cơ giáp màu đỏ khủng bố như thế nào.
[Thành viên [Quy Linh] của “Chiến đội cơ giáp Omega” giết 5 đối thủ, mất 12 giây.]
[Thành viên [Quy Linh] của “Chiến đội cơ giáp Omega” đạt được danh hiệu [Sát thủ đặc biệt]! Tổng cộng đã giết 10 người.]
[Thành viên [Quy Linh] của “Chiến đội cơ giáp Omega” đạt được danh hiệu [Đánh đâu thắng đó]! Tổng cộng giết chết 15 người.]
[Thành viên [Quy Linh] của “Chiến đội cơ giáp Omega” đạt được danh hiệu [Bách chiến bách thắng]! Tổng cộng giết chết 18 người.]
Cộng thêm Lâm Sơ và Bạch Thu đều giết được 1 người, toàn bộ 20 tên địch đều tử trận, bọn họ chỉ mất hai phút đã giành được chiến thắng.
Những chiến đội khác sợ ngây người.
“Má, cái chiến đội này có lai lịch gì hả, Nhìn tên đi, không lẽ toàn là Omega sao?”
“Mấy người khác kỹ thuật cũng tàm tạm thôi, nhưng [Quy Linh] thật sự quá khủng bố, giết đến điên rồi!”
“Hay là tuyển thủ chuyên nghiệp tới đây ngược tay mới.”
“Dù thế nào, tôi cũng thành tâm cầu nguyện lần sau ngàn lần đừng đối chiến với bọn họ.”
Rời khỏi sân đấu, Nhiễm Tân Ngữ hoàn toàn vứt bỏ thận trọng của quý tộc, kích động hét lên: “ Thẩm Ngôn, a a a Thẩm Ngôn, cậu lợi hại quá! Đại thần, kéo tôi bay đi, sau này tôi sẽ ôm chặt đùi cậu!”
Má ơi, trận vừa rồi thật là sảng khoái.
Mấy trận tiếp theo, họ đấu với những đội khác như chém dưa xắt rau, mấy giây đã kết thúc trận đấu.
Ngay cả Nhiễm Tân Ngữ cũng nhân cơ hội đánh nhau loạn xạ mà giết được mấy đối thủ, hoàn toàn kích phát ý chí chiến đấu.
Siêu khách quý [Vân] khen thưởng “chiến đội cơ giáp Omega” 500 ngàn tinh tệ.
Sau khi thắng liên tiếp mười trận, mấy Omega đang hết sức phấn khởi mà thảo luận, màn hình thao tác trước mặt của bọn họ đột nhiên tối lại rồi liền sáng lên, một cái thông báo chữ bạc lấp la lấp lánh, như ngôi sao nhỏ sáng chói giữa bầu trời đêm, vô cùng chói mắt.
Ngoại trừ Thẩm Ngôn, ai cũng kinh ngạc ngẩn ra.
Nhiễm Tân Ngữ kích động che miệng: Trời ạ, có người khen thưởng bọn họ kìa! Còn thưởng tới 500 ngàn tinh tệ!
Mặc dù bình thường 500 ngàn tinh tệ đối với cô không có gì đặc biệt, nhưng đây là lần đầu tiên đối chiến cơ giáp được thưởng.
Là tay gà mờ chiến tích 1-16, cô chưa từng đạt được vinh dự đặc biệt như vậy.
Đây là sự khẳng định đối với thực lực của đội các cô.
Đang chuẩn bị cùng đồng đội cảm ơn đối phương, ai ngờ lại xuất hiện thêm một màn sáng nữa.
Siêu khách quý [Vân] khen thưởng thành viên [Quy Linh] của “Chiến đội cơ giáp Omega” 1 triệu tinh tệ.
Bởi vì số tiền khen thưởng quá lớn, trực tiếp leo lên trang đầu của “đại loạn đấu cơ giáp”.
Nhiễm Tân Ngữ: ???
Hoá ra khen thưởng vừa rồi chỉ là bước đệm, vị “Siêu khách quý” này rõ ràng là muốn thưởng cho Thẩm Ngôn!
Khi thanh niên thấy cái khen thưởng thứ hai, trong con ngươi màu tím xẹt qua chút kinh ngạc.
Tuy cậu không xa lạ gì với vị [Vân] này, lần đầu được khen thưởng cũng là đối phương phát thưởng, sau này cũng thường xuyên tới xem cậu thi đấu, nhưng lần này khen thưởng tới 1,5 triệu tinh tệ thật làm cậu không lường được.
Thẩm Ngôn cảm thấy đối phương bị thiệt thòi.
Dù sao cấp thấp thi đấu cũng không dùng tới kỹ xảo gì, lại khen thưởng nhiều tinh tệ như vậy… Luôn thấy hơi lãng phí.
Có lẽ trận sau nên dùng chút kỹ thuật.
Cậu nhớ tới bộ tổ hợp mà Kỷ Nhiên dùng trước đây, mặc dù không có ích lợi gì nhưng nhìn cũng đẹp mắt.
Bởi vì tin tức khen thưởng này nằm ngay trang đầu suốt 30 giây, mấy chục ngàn người xem đều bị hấp dẫn.
Một lần khen thưởng tới 1 triệu tinh tệ, là số tiền khổng lồ đó.
Rất nhiều người cả đời đều không kiếm được tới số này.
Tuy nói cuộc sống của nhân dân ở tinh tế hết sức đầy đủ sung túc, nhưng khen thưởng mỗi lần mấy trăm ngàn tinh tệ đã coi như người rất giàu, một lần tới 1 triệu tinh tệ như vậy đã đủ nổi bật giữa đám đông.
Hơn nữa danh hiệu [Siêu khách quý] này chỉ có những ông lớn có tổng khen thưởng trên 50 triệu mới đạt được, không hổ là siêu khách quý.
Lúc khán giả vào xem trận đấu, đúng dịp thấy được cơ giáp màu đỏ vọt lên trời như tên lửa, xông thẳng vào căn cứ địch, bắt đầu tàn sát thảm khốc, vô số các tổ hợp đòi hỏi kỹ thuật, kỹ năng hoa lệ khiến người ta chóng cả mặt.
“Mẹ kiếp, ngầu quá đi!”
“Đây là [Quy Linh] mà “siêu khách quý” khen thưởng hả? Chỉ có thể nói trăm nghe không bằng một thấy.”
“Động tác vô cùng thuần thục, có thể nói đạt đến thẩm mỹ thượng thừa của bạo lực rồi! Tui nhất định phải tải về học tập mới được.”
“Quả thực là ngược cùi bắp, quá trâu bò!”
“Không thể không khen thưởng 100 tinh tệ.”
…
“Xin chào [Quy Linh], tôi là đội trưởng chiến đội XX, nếu cậu có hứng thú có thể liên hệ tôi, phương thức liên hệ là xxxxx.”
Đến khi chiến đấu kết thúc, lúc tên đội giành chiến thắng bao trùm cả màn ảnh, mọi người mới phát hiện tên của chiến đội này thật làm người ta chú ý – Chiến đội cơ giáp Omega!
Omega chân yếu tay mềm cũng tham gia đối chiến cơ giáp hả?
Mở xem thông tin của 5 người, hiển thị giới tính đều là Omega, quả thực rất hiếm lạ.
Vì hiếu kỳ mà người xem chiến càng lúc càng đông, mấy trận cuối cùng, lượt người xem cao tới gần cả triệu.
Một giờ này so với một giờ đối chiến trước kia của Thẩm Ngôn hiệu quả cao hơn nhiều.
Tranh thủ khoảng thời gian tìm kiếm đối thủ, khen thưởng càng phong phú.
Đội chiến thắng của mỗi trận đấu đều được hệ thống phát tiền thưởng, quỹ tiền thưởng cũng tăng theo số người xem càng ngày càng nhiều.
Trừ [Vân] cũng có không ít khách quý khen thưởng, trong đó hơn phân nửa là Omega, hình như họ lấy đây làm phương thức khích lệ bản thân.
Bốn người Nhiễm Tân Ngữ từ chối chia phần thưởng , các cô đều biết có được thành tích này đều là công của Thẩm Ngôn.
Huống chi đối với Omega cao cấp như bọn họ mà nói, tiền bạc chỉ là phù du, họ càng hưởng thụ khoái cảm điều khiển cơ giáp hơn.
Hôm nay thật quá đã!
Nếu không phải chỉ có thể online một tiếng, bốn người các cô hận không thể đánh tới sáng.
Thẩm Ngôn cũng sảng khoái nhận ý tốt của các cô.
Cậu một tay chống cằm suy tư, chờ tiền thưởng tích lũy đến con số nhất định, sẽ tặng bọn họ một chút lễ vật, như vậy có lẽ càng có ý nghĩa hơn.
Trừ đi tỷ lệ chia cho hệ thống tổ chức, hôm nay tổng cộng kiếm được 2,8 triệu tinh tệ, lại gần mục tiêu mua vật liệu một bước.
Nhìn chiến tích 23-0 của chiến đội, dù Lâm Sơ tính cách luôn hơi lạnh nhạt cũng nhịn không được nói: “Thầy Thẩm Ngôn, ngày mai cậu...Còn tham gia nữa không?”
Thẩm Ngôn: “Ừm, sẽ tham gia.”
Mấy người Nhiễm Tân Ngữ lặng lẽ giơ ngón cái trong lòng, bắt đầu chờ mong tới ngày mai.