Sắc mặt Thẩm An lập tức tái nhợt, trong lòng vô cùng khủng hoảng.
Nếu nói đến việc làm cậu ta cảm thấy có thành tựu nhất, cũng để cho cha mẹ Thẩm cảm thấy vinh quang chính là cậu ta leo lên được “Bảng xếp hạng Omega được hoan nghênh nhất ở học viện Tinh Nhã”.
Một học viện hơn mười ngàn học viên quý tộc Omega, nhưng bảng xếp hạng này chỉ có năm mươi vị trí.
Thứ hạng là do học viên của học viện quân sự Đệ Nhất đối diện bầu ra.
Hai học viện có mối quan hệ hữu nghị, quan hệ chặt chẽ, bảng xếp hạng này cũng đã tồn tại rất nhiều năm. Ban đầu, bảng xếp hạng này chỉ là để giải trí, nhưng sau khi phát triển trở nên rất quan trọng, rất nhiều Omega trên bảng xếp hạng đều coi đó là vinh quang.
Đối lập với bảng xếp hạng này là “Bảng xếp hạng Alpha/Beta được hoan nghênh nhất học viện quân sự Đệ Nhất đế quốc”, do các Omega của Học viện Tinh Nhã bỏ phiếu.
Mặc dù không phải là số liệu chính thức, nhưng lại mang ý nghĩa phi phàm. Cái trước là biểu thị mức độ được hoan nghênh của Omega trong lòng “tinh anh học viện quân sự”, cái sau là đại biểu cho mức độ được hoan nghênh của Alpha/ Beta trong lòng quý tộc Omega.
Ngoài độ xứng đôi của pheromone thì đây cũng là một tiêu chuẩn sàng lọc.
Lọt vào bảng xếp hạng Omega, khả năng trở nên nổi tiếng cao hơn rất nhiều, sẽ có nhiều cơ hội lựa chọn hơn; một Omega không tiếng tăm gì thì chỉ có thể cầu nguyện có được độ xứng đôi với alpha chất lượng cao một chút.
Xác suất của cái thứ hai còn thấp hơn cả trúng số.
Gia thế của Thẩm An trong một học viện toàn quý tộc thế này không có gì nổi bật. Nhưng vóc người cậu ta nhỏ nhắn, diện mạo thanh thuần đáng yêu, còn rất biết tận dụng ưu thế nên dễ dàng làm Alpha sinh ra ý muốn bảo vệ.
Cậu ta không giống với các Omega cao cấp không coi ai ra gì, ngược lại dựa vào một vài cơ hội giao lưu đã thể hiện sự bao dung và tán thưởng đối với các Alpha bình dân. Vì vậy tiếng tăm rất tốt, được không ít học viên học viện quân sự ủng hộ.
Trải qua nửa năm kiên trì, nỗ lực không ngừng, cuối cùng Thẩm An đã bò lên được hạng 50, xếp hạng chót trên bảng.
Vào ngày cậu ta leo lên bảng xếp hạng, cả học viện đều nghe đến tên “Thẩm An” này, vì vậy mang lại vinh dự và chú ý trước nay chưa từng có.
Ngay cả ánh mắt của các giảng viên nhìn cậu ta cũng trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, bạn bè muốn cùng cậu ta kết bạn nhiều không đếm xuể, còn thường xuyên nhận được quà từ học viên học viện quân sự đối diện gửi đến. Mặc dù cậu ta càng mong nhận được sư ưu ái từ lớp tinh anh, nhưng tất cả thứ này cũng rất thỏa mãn lòng hư vinh của cậu ta, làm cậu ta có cảm giác lâng lâng khi áp đảo mọi người.
Nhận được tin, cha mẹ Thẩm cũng vô cùng ngạc nhiên, cảm thấy Thẩm An làm cho bọn họ rất nở mày nở mặt, vì thế thưởng cho cậu ta không ít.
Bảng xếp hạng này đem lại cho cậu ta rất nhiều sự ưu ái và vinh dự, cậu ta làm sao có thể để cho người anh trai Thẩm Ngôn này vừa nhập học đã cướp đi.
Nghĩ đến dung mạo và khí chất của Thẩm Ngôn vô cùng xuất sắc, Thẩm An nắm chặt hai tay, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, trong lòng dâng lên một cảm giác nguy cơ khó có thể diễn tả.
E rằng đối phương vừa vào học thì sẽ đá mình ra khỏi hạng chót, mà cậu ta, tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện này xảy ra!
Nhất định phải lập tức hành động, ngay lập tức.
Thẩm An rũ mắt xuống, che giấu đi phiền muộn trong mắt.
Có lẽ cậu ta đã có một biện pháp tốt.
*
Lúc này, Thẩm Ngôn được người máy thông minh hướng dẫn đi tới chỗ báo danh.
Chính trị viên là một nữ Omega chừng ba mươi tuổi, mặc một chiếc đầm dài màu xanh nhạt, trên cổ đeo một sợi dây chuyền khảm đá năng lượng màu lam, dáng người tao nhã xinh đẹp, mọi cử chỉ đều toát lên sự tu dưỡng tốt đẹp của quý tộc.
Cô ấy vừa thấy Thẩm Ngôn đã bị dung mạo xinh đẹp đó làm sửng sốt mất mấy giây, nhưng cũng rất nhanh hoàn hồn, dịu dàng nói: “Bạn học Thẩm Ngôn, cô đại diện học viện quý tộc Tinh Nhã hoan nghênh em.
Là học viên vừa mới chuyển đến học viện, em cần quay một đoạn tự giới thiệu gửi lên diễn đàn học viện, để mọi người hiểu biết và tiếp nhận em.”
“Vâng, không thành vấn đề.” Thẩm Ngôn đáp.
Cậu nhớ trong nguyên tác có một đoạn như vậy.
Bởi vì cha mẹ Thẩm coi trọng mặt mũi, ‘Thẩm Ngôn đến từ hoang tinh’ là một vết nhơ không thể nhắc tới, một điều cấm kỵ.
Ở Thẩm gia, đám người hầu đều phải ăn nói thận trọng, dù bàn tán sau lưng cũng sẽ bị phạt.
Trước khi đến học viện một ngày, cha Thẩm luôn nhấn mạnh mãi là không thể tiết lộ dù chỉ một chữ, nhất là không thể lưu truyền ở Học viện Tinh Nhã - nơi quý tộc tụ tập, để tránh mất mặt Thẩm gia, để người ta cười nhạo.
“Thẩm Ngôn” ở nhà vốn không được ưa thích, tất nhiên là sẽ nghe lời làm theo.
Vì vậy lúc cậu ấy tự giới thiệu mình, khó khăn mà học theo bản thảo quản gia đã chuẩn bị, nói dối chuyện mình trải qua, nói cậu ấy được một phú thương ở tinh cầu khác nhận nuôi, v.v.
Sau khi video đó được đăng lên diễn đàn của học viện, sự thật cũng được phanh phui trong cùng ngày.
Tất nhiên Thẩm An là người đầu tiên tiết lộ sự thật, nhưng dưới tình huống có người thúc đẩy, chuyện này lan truyền ngày càng rộng rãi, càng lúc càng lớn. Cuối cùng, cậu ấy trở thành trò cười của cả học viện.
Không chỉ bởi vì “Thẩm Ngôn” đến từ hoang tinh, lời nói thô bỉ không hợp với Omega quý tộc khiến người ta cười nhạo, cũng bởi vì cậu ấy xinh đẹp mà bị không ít Omega đố kỵ, thậm chí xâm phạm đến lợi ích của một số người.
Đã như vậy, nhược điểm đưa tới cửa, cớ sao không lợi dụng chứ?
Thủ đoạn của quý tộc Omega không phải đơn giản là bạo lực học đường, bọn họ am hiểu việc lợi dụng dư luận và tấn công bằng lời nói.
“Thẩm Ngôn” vốn đã tự ti, bọn họ còn lúc nào cũng khinh bỉ xuất thân của cậu ấy, nhắc nhở cậu ấy chênh lệch với các quý tộc thật sự, chế giễu cậu ấy miệng toàn nói dối, căn bản không xứng ở học viện.
Giảng viên cũng đã xử lý mấy học viên ngôn từ quá khích, nhưng cũng không có hiệu quả lắm.
Việc “Thẩm Ngôn” đã nói dối khi giới thiệu bản thân là sự thật không thể chối cãi, vi phạm nguyên tắc trung thực, sau chuyện này cũng không công khai xin lỗi, các giảng viên trong học viện đã có ấn tượng không tốt với cậu ấy.
Hơn nữa, trước đó cậu ấy ở hoang tinh nên hoàn toàn không theo kịp chương trình học, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều không có một chút khí chất quý phái nào, nhiều lần thi cử đều xếp hạng cuối, ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng và không khí của học viện.
Cuối cùng lãnh đạo cấp cao của học viện thảo luận nhất trí quyết định: Tước bỏ tư cách viên Học viện quý tộc Tinh Nhã, buộc thôi học.
Học viện quý tộc Tinh Nhã là học viện Omega số 1 của đế quốc, Omega bị học viện này buộc thôi học không có tương lai tốt đẹp gì, cũng sẽ không có học viện tốt nào dám nhận.
Sau đó, Thẩm gia coi cậu ấy là sỉ nhục, hoàn toàn vứt bỏ, càng không vì cậu ấy mà truy cứu trách nhiệm của Thẩm An.
Ký ức chỉ vài giây ngắn ngủi, Thẩm Ngôn nhìn quả cầu nhiếp ảnh thực tế ảo đang trôi lơ lửng, nhẹ nhàng cong môi.
Lần này, để cậu tới đảo ngược cốt truyện đi.
Nhìn nụ cười xinh đẹp của Omega, nhiếp ảnh gia ở sau màn ảnh bất giác nín thở.
Quan sát gương mặt tinh xảo không chút tì vết ở khoảng cách gần, sức công kích này quả thật tuyệt đỉnh, nhất là lúc đối phương cong môi cười một cái, trong đầu như có trăm ngàn pháo hoa ‘bùm’ nổ tung, khiến hắn nhất thời thấy choáng váng.
Nhiếp ảnh gia vội vàng sờ mũi một cái, hừ, may là không chảy máu mũi, nếu không chắc xấu hổ chết mất!
Hắn không thể không thừa nhận, làm việc ở học viện nhiều năm như vậy, đã thấy vô số Omega béo gầy khác nhau, nhưng khi nhìn thấy thanh niên này hắn cũng không thể kiềm chế được sự kinh ngạc, tim cũng rơirơi mất một nhịp.
Thật may mắn hắn là một Beta, chứ nếu là Alpha, trong phòng bây giờ chắc đã tràn ngập pheromone mạnh mẽ.
“…Góc độ vô cùng tốt, bây giờ có thể bắt đầu quay.” Nhiếp ảnh gia hắng giọng một cái, cố gắng để giọng mình bình tĩnh một chút, đồng thời không chớp mắt mà nhìn về màn hình quay phim.
Sau khi nghiêm túc quan sát hắn đột nhiên phát hiện, cho dù là kỹ thuật thực tế ảo mới nhất, cũng không quay được một nửa vẻ đẹp của Omega, giống như bị giảm đi vậy.
Hắn vừa than thở vừa phát huy tối đa năng lực điều chỉnh độ chính xác, cố gắng thể hiện ra được khía cạnh hoàn hảo của Omega.- Ứng dụngTᎽT
“Tôi tên Thẩm Ngôn, là một Omega, đến từ Thẩm gia ở tinh cầu Thủ đô…”
Thẩm Ngôn giới thiệu ngắn gọn, giọng không nhanh không chậm, như suối trong trẻo mát lạnh, hết sức êm tai: “Nhưng mà tôi có một bí mật phải nói với mọi người — trước khi được đón về Thẩm gia, tôi đã ở hoang tinh.”
Hoang tinh?
Lần này đến cả nhiếp ảnh gia cũng ngẩn người, nhìn chính trị viên bên cạnh.
Lông mi của thanh niên dài nhọn, dày đậm như cánh bướm nhẹ nhàng lay động, như thể rơi vào hồi ức xa xôi: “Thật ra thì hoang tinh không hề đáng sợ giống như nhiều người nghĩ, khắp nơi tràn đầy dơ bẩn.
Chẳng qua là nó quá xa xôi, không có quân đội đóng quân, cho nên thường có tinh thú xuất hiện, tồn tại những nguy hiểm nhất định. Nhưng mà ⎯”
Thẩm Ngôn nhìn thẳng ống kính, trong con ngươi màu tím xinh đẹp kia tràn ngập nghiêm túc, giọng vô cùng kiên định: “Tôi chưa bao giờ coi đây là sỉ nhục! Người ở hoang tinh cũng là công dân của đế quốc, không có gì khác với các tinh cầu khác cả.”
Bị cặp mắt tím kia nhìn chăm chú, ngay cả nhiếp ảnh gia cũng bị lời nói của cậu cảm nhiễm, sinh ra sự đồng cảm khó diễn tả.
Không sai, hoang tinh thì cũng là một phần của đế quốc, có gì khác với các tin cầu khác chứ? ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Lưu lạc đến hoang tinh đâu phải lỗi của cậu, Omega xinh đẹp như vậy, ở hoang tinh nhất định rất cực khổ. Nghĩ tới đây, ánh mắt bọn họ nhìn về Thẩm Ngôn tràn đầy đau lòng và thương xót.
“Nhân cơ hội này, tôi cũng muốn nói một tiếng cảm ơn với hạm đội Đế quốc tuần tra hoang tinh.”
Omega đặt tay phải trước ngực trái, hơi cúi người, đây là tư thế biểu đạt sự tôn kính cao quý nhất của quý tộc. Hành động Thẩm Ngôn làm ra lại càng đẹp mắt, mang đến một sự quý phái khó tả.
“Vào lúc tôi bất lực nhất, bọn họ đã cứu tôi khỏi miệng tinh thú, cũng đưa tôi tới trung tâm cứu trợ Omega. Tôi rất biết ơn quân nhân Liên Phong, Cao Xuyên, Lưu Tử Nghiệp, Tề Hằng, … Tên bọn họ đều khắc sâu trong tâm trí tôi, một phút cũng chưa từng quên.”
Những cái tên liên tiếp được Omega kể ra, là tên tất cả mọi người trên tinh hạm Norn, không sót một ai.
Nếu đám người Liên Phong ở đây, chắc chắn sẽ kích động đến rơi nước mắt, bọn họ làm sao nghĩ tới, Thẩm Ngôn chỉ liếc nhìn bảng tên trước ngực một lần là có thể toàn bộ nhớ tên bọn họ, vinh quang biết bao.
Ngay cả chính trị viên cũng bất giác đứng thẳng người, nhân cơ hội biểu đạt tôn kính với quân nhân đế quốc.
“Tôi tin các bạn học cũng sẽ giống như những quân nhân được đào tạo ra từ trường quân đội của Đế quốc, sẽ không bởi vì tôi xuất thân từ hoang tinh mà mang theo thành kiến. Là một học viên mới chuyển đến học viện, tôi vô cùng mong đợi cuộc sống tại học viện sau này.” Thẩm Ngôn mỉm cười đáp lại ống kính, kết thúc hoàn mỹ.
Sau khi phần tự giới thiệu này kết thúc, chính trị viên và nhiếp ảnh gia đều vô cùng cảm động, rưng rưng nước mắt.
Đây là một vị Omega quá ưu tú.
Cậu ấy “gần bùn” mà không bị vấy bẩn, tính cách kiên nghị, biết nhận ơn phải báo, còn tràn đầy nhiệt huyết và sự đồng cảm, khí chất xuất chúng, thật là một Omega có đầy đủ phẩm chất tốt đẹp!
Chính trị viên nhìn cậu vui mừng nghĩ rằng Học viện quý tộc Tinh Nhã lại có một học viên ưu tú ra đời.