Đội trưởng Vương nói cho tôi biết, sự việc xảy ra lúc ấy vừa vặn là gần đêm khuya, cho nên trên đường cũng không có quá nhiều người, tổng cộng chỉ có tám người qua đường đi qua. Mà trong tám người này, vừa hay có tôi, Tiểu Lưu, lão Vương, còn có năm người chính là Lý Cường cùng bạn bè của anh ta.
Nghe được cuộc điện thoại này của đội trưởng Vương, tôi liền càng thêm khẳng định đối với suy nghĩ lúc trước, hai tháng trước lúc bà lão bị đẩy ngã xuống, chúng tôi tám người vừa hay đi ngang qua, về sau chúng tôi tám người này lại vừa hay tất cả đều tại ngã tư nhặt được tiền âm phủ, lại rất vừa hay, chúng tôi cuối cùng đều xảy ra chuyện, tạm thời do tôi mạng lớn, còn sống nhưng bảy người khác tất cả đều chết một cách kỳ lạ. Thử hỏi, trên đời này có chuyện trùng hợp như vậy sao? Sẽ có nhiều trùng hợp như vậy, tất cả đều tụ lại một chỗ?
Tôi không tin đó là sự trùng hợp, càng không tin những gì xảy ra với chúng tôi những ngày này lại là sự trùng hợp. Cho nên, nghe đội trưởng Vương nói xong, tôi liền nói với đội trưởng Vương:
-“Lão Vương, Tiểu Lưu, thậm chí Lý Cường bọn họ chết, chắc chắn đều không thoát khỏi liên quan đến bà lão lúc trước bị đẩy ngã kia, đây tuyệt đối không phải là trùng hợp.”
-“Việc này chắc chắn không phù hợp, muốn nói đây là trùng hợp, có lẽ ngay cả tôi cũng sẽ không tin tưởng. Nhưng là, bất kể là bạn bè của cậu, lão Vương, hay là Tiểu Lưu, hay là Lý Cường bọn họ, đều là chết ngoài ý muốn hoặc tự sát, căn bản cũng không có bất kỳ chứng cứ giết người liên quan đến ông ta.”
Tôi nói:
-“Thật không giấu diếm, hai ngày trước tôi cũng thiếu chút nữa thắt cổ, ngay cả chính tôi cũng không biết tại sao lại chạy đi thắt cổ.”
Nghe nói như thế, đội trưởng Vương có vẻ hết sức kinh ngạc, hỏi rõ hai ngày nay sao tôi lại thắt cổ, cuối cùng anh ta trầm mặc một hồi, sau đó nói cho tôi biết, nếu việc này thật sự có liên quan đến quỷ quái , như vậy anh ta cũng không giúp được tôi, bởi vì loại án này trước kia cũng từng có, cuối cùng đều bị quy về án treo, vĩnh viễn phủ bụi.
Nghe nói như thế, tôi không khỏi có chút nóng nảy, tôi nói:
-“Đội trưởng Vương, hiện tại chỉ có các anh có thể giúp tôi, nếu như các anh cũng mặc kệ, tôi đây thật sự không có cách nào nữa.”
Đội trưởng Vương ở trong điện thoại thở dài, cũng không nói gì.
Lúc này, tôi liền hỏi anh ta, có thể giúp tôi tra ra người đàn ông cố ý để lại tiền âm phủ ở ngã tư đường kia rốt cuộc là ai hay không?
Đội trưởng Vương nói, cái này có chút khó khăn, mặc dù có hình ảnh của đối phương, nhưng tất cả thông tin khác của đối phương đều không có, rất khó tìm ra được ông ta rốt cuộc là ai.
Tôi suy nghĩ một chút, liền nói:
-“Như vậy, tin tức về bà lão bị ngã hai tháng trước có thể tra được không, liệu người đàn ông để lại tiền âm phủ ở ngã tư kia có liên quan đến bà lão hay không, hoặc là nói người đàn ông kia chính là người nhà của bà lão?”
Đội trưởng Vương trầm mặc trong chốc lát, sau đó nói:
-“Cậu là nghi ngờ cái người để lại tiền âm phủ kia, bởi vì các cậu không có đỡ bà lão kia nên trong lòng sinh ra oán hận, cho nên mới tới hại các cậu sao?”
Tôi nói:
- “Nếu người đàn ông kia thật sự là người nhà bà lão, tôi nghĩ cái chết của lão Vương và Tiểu Lưu, nhất định không thoát khỏi liên quan đến người đàn ông kia.”
Đội trưởng Vương suy nghĩ một chút, sau đó nói:
-“Muốn điều tra bà lão bị ngã hai tháng trước cũng không khó, dù sao chuyện kia còn có trên tin tức. Như vậy đi, tôi đi điều tra xem bà lão kia là ai trước, sau đó đi điều tra thành viên gia đình của bà lão, đến lúc đó có kết quả tôi sẽ thông báo cho cậu.”
Thấy đội trưởng Vương đồng ý hỗ trợ, tôi rất cảm kích rồi tôi lại nghĩ tới chuyện phát sinh đêm qua, vì vậy liền bảo đội trưởng Vương lại đi giúp chúng tôi điều tra chuyện đêm qua một chút, đồng thời theo dõi cái kia ngã tư đường kia, bởi vì đêm qua Tiểu Hoa suýt chút nữa cũng ở nơi đó nhặt tiền. - Ứng dụng TY T
Đội trưởng Vương nghe xong miệng liên tục đồng ý, sau đó bảo chúng tôi chờ điện thoại của anh ấy.
Sau khi cúp điện thoại, Tiểu Hoa liền hỏi tôi, cảnh sát thật sự có thể giúp chúng tôi bắt được hung thủ kia không?
Tôi cười khổ một tiếng, nói:
-“Chuyện xảy ra với chúng ta quá tà thuật, chỉ sợ cảnh sát tra ra chứng cứ không hữu dụng!”
Đúng vậy, dù sao Tiểu Lưu và lão Vương bọn họ đều là tự sát, lấy nói là bị ông ta giết, chẳng bằng nói là trúng tà. Nhưng mà, pháp luật không nói mê tín, mình cũng không thể nói là người nào đó dùng tà thuật hại chết bọn họ?
Quả nhiên, trước mắt đối với tôi mà nói ngoại trừ muốn biết là ai đang hại chúng tôi, chủ yếu nhất vẫn là bảo vệ tính mạng quan trọng hơn.
Tôi vốn định bảo Tiểu Hoa mang tro cốt của anh trai cô ấy về quê trước, bởi vì rõ ràng cô ấy cũng đã được ông ta nhớ, nếu còn tiếp tục ở lại đây, không chừng đã xảy ra chuyện rồi.
Nhưng Tiểu Hoa Đặng không muốn đi, cô ấy nói muốn chờ cảnh sát tìm ra hung thủ hại chết anh trai cô ấy rồi quay lại, cho dù tôi khuyên thế nào, cô ấy cũng không nghe.
Lúc này, tôi mới hối hận không thôi, hối hận lúc trước không nên đem chân tướng nói cho cô ấy biết.
Cứ như vậy, một ngày cứ như vậy không có việc gì trôi qua, đến buổi tối hẳn là lo lắng còn có thể xảy ra chuyện giống như tối hôm qua, cho nên tôi quyết định để Tiểu Hoa ngủ trước, tôi thì vì cô ấy gác đêm.
Buổi tối một mình ngẩn ngơ, là có chút nhàm chán, vì thế tôi liền đem cái thùng giấy của Thiên Sư Trương mang về từ bệnh viện số 2 thành phố ra, chỉ thấy bên trong thùng giấy tất cả đều là đồ đạc kiếm sống của ông ấy khi còn sống, nào là giấy bút nghiên mực, Bát Quái Kính, Đạo Bào, Đồng Tiền Kiếm, Đào Mộc Kiếm một loại pháp khí khác.
Những thứ này là sư phụ trước khi chết đã để lại cho tôi, hơn nữa còn là pháp khí, đối với tôi mà nói, đây chính là bảo bối, những thứ này nói không chừng có thể bảo vệ mạng sống?
Tôi lập tức đem kính bát quái treo ở trên cửa phòng, nếu quả thật có quỷ tới, đồ chơi này nói không chừng có thể chiếu chết quỷ.
Tất nhiên, ngoại trừ những pháp khí này ra, trong thùng giấy còn có mấy quyển sách. Cầm lên xem, một quyển "Kim Bình Mai", một quyển "Thương Tỉnh Không Đồ Tập", còn có một quyển sách nhỏ "Thiếu phụ Bạch Khiết".
Chết tiệt, đồ của đạo nhân!
Nhìn thấy ba quyển sách này, bộ dáng hèn mọn bỉ ổi của Thiên Sư Trương liền hiện lên trong đầu tôi. Trong nháy mắt, hình tượng lão nhân gia trong cảm nhận của tôi lại cao hơn vài phần, tôi không khỏi nghiêm nghị kính nể.
Không nghĩ tới sư phụ lão nhân gia lại đối với văn học đọc lướt qua rộng như thế, không chỉ có phiên bản đương đại internet《 Thiếu phụ bạch khiết 》, còn có nước ngoài Thương lão sư đồ tập, hơn nữa ngay cả Trung Quốc năm đại danh tác một trong 《 Kim Bình Mai 》 đều có đọc lướt qua, thật sự là không thể không làm cho người ta kính nể, xem ra sư phụ tôi thật sự là một cái có phẩm vị.
Tôi lập tức liền đem ba quyển sách sư phụ trân quý này lấy ra, dùng cái này giết cả đêm thời gian nhàm chán. Vừa đọc đã hết cả đêm, cuối cùng lúc này mới lưu luyến khép lại ba quyển sách này, bởi vì trời đã sáng Tiểu Hoa tỉnh.
Thành thật mà nói, thật sự nhờ có ba quyển sách này của sư phụ, bởi vì nó không chỉ khiến tôi quên mình qua một đêm, mà còn xua tan sự hoảng loạn trong lòng.
Một đêm này, thời gian trôi qua hết sức nhanh, cũng hết sức thái bình, cũng không có xảy ra bất cứ chuyện gì, đây có lẽ là bởi vì pháp vật sư phụ để lại có tác dụng chứ?
Trong lòng tôi nghĩ như vậy, sau đó liền quyết định đem ba quyển trân quý này của sư phụ ra đốt cho ông ấy, tuy rằng tôi còn chưa xem xong, tuy rằng tôi cũng rất không nỡ, nhưng dù sao đây cũng là bảo vật quý giá của sư phụ cậu, huống chi một mình ông ấy ở phía dưới nhất định rất buồn tẻ, tôi làm sao có thể làm ra loại chuyện đoạt người yêu này được?
Lập tức, tôi liền mở cửa phòng cầm ba quyển sách sau đó mang đi đốt.
Khi đang đốt chỉ cần liếc mắt, tôi cảm thấy không ổn, bởi vì ở phía bên kia của cánh cửa phòng tôi, có một túi nhựa màu đen.
Cái túi nhựa kia phồng lên, cũng không biết bên trong chứa thứ gì, cứ như vậy mà đặt ở cạnh cửa nhà tôi.
Phản ứng đầu tiên của tôi chính là, tê liệt, đứa thất đức nào không có mắt đem rác rưởi ném lung tung ở cửa nhà tôi vậy?
Tôi nhìn bốn phía, cũng không thấy ai. Vì thế tôi liền hỏi Tiểu Hoa trong phòng: ( truyện trên app T𝕪T )
-“Cái túi bên ngoài này có phải em để đó hay không?”
Tiểu Hoa nói không phải cô ném.
Vì thế tôi liền đi tới, đem túi mở ra nhìn một chút, vừa nhìn, nhưng khiến tôi sợ hãi, chỉ thấy trong túi chứa dĩ nhiên là tiền âm phủ!
Đúng vậy, tiền âm phủ, một túi tiền âm phủ. Giá trị tất cả đều là mười vạn, mấy chục vạn một tờ, mặt trên còn in rõ ràng ảnh chân dung Diêm vương gia cùng bốn chữ to "Ngân hàng Địa Phủ".
Đậu má nha, đây con mẹ nó lại là chuyện gì xảy ra vậy?
Tiểu Hoa trong phòng nghe thấy tiếng chửi của tôi, cũng lập tức chạy ra, hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này tôi đã là khiếp sợ nói không ra lời, chỉ chỉ trên mặt đất cái kia màu đen túi. Sau khi Tiểu Hoa thấy rõ trong cái túi đó chứa cái gì, cũng sợ đến xanh mặt, vẻ mặt hoảng sợ, hỏi tôi tại sao ở đây lại có một túi tiền của người chết?
Tôi nói:
-“Con mẹ nó tôi làm sao biết được tiền của người chết này từ đâu ra, vừa rồi vừa ra đã nhìn thấy nó.”
Tôi thật sự là sắp điên rồi, tối hôm qua cả đêm tôi đều không ngủ, luôn đọc sách nhưng là cũng không có nghe thấy ngoài cửa có chút động tĩnh. Chẳng lẽ là bởi vì tôi đọc sách, đọc quá tập trung sao?
Tiểu Hoa nói:
-“Nhất định là đêm qua có người lén đem nó đến cửa nhà chúng ta, chỉ là tại sao đối phương lại âm thầm mang tiền âm phủ đến cửa nhà chúng ta?
Nghe Tiểu Hoa nói, tôi không khỏi sửng sốt, nhớ tới chuyện nhặt tiền vàng lúc trước, nhất thời cả kinh. Đối phương đem số tiền này âm thầm đem tới cửa nhà chúng ta, căn bản cũng không phải vì dọa chúng ta, mà là đến đòi mạng!
-“Nếu như tôi đoán không sai, con mẹ nó đây nhất định là tiền đòi mạng!”
-“Nhị Cẩu ca, ngươi cũng đừng dọa tôi, cái gì là tiền đòi mạng?”
Tiểu Hoa nghe được lời của tôi, sợ tới phát khóc.
Vì vậy tôi liền nói cho cô ấy biết, bởi vì lúc trước tôi nhặt tiền âm phủ, kết quả khiến mấy chục năm tuổi thọ phúc lộc tất cả đã hết, mà lần này đối phương mang tới nhiều tiền âm phủ như vậy, chắc chắn là bởi vì đối phương thấy tôi còn chưa chết, cho nên lại mang tới cho tôi một số tiền âm phủ nhiều như vậy, mục đích chắc chắn chính là đến đòi mạng.