Cho dù Hạ Tam Nương là hoa có chủ là lá có cành thì trực tiếp tiến vào Uyên Ương Lâu cũng sẽ có người buôn dưa lê bán dưa chuột với cô. Chỉ có điều, Hạ Thiên vốn đến đó điều tra một số thứ nên nghênh ngang vào cửa cũng không thích hợp, không phải phép cho lắm.
Dù sao Trần Chiêu cũng vội vàng nói muốn hỗ trợ mà, cô cũng không ngại lợi dụng một chút.
Cuối cùng cô ở trong phòng bao của tửu lâu (quán rượu) ngồi chờ Trần Chiêu gọi Oanh Oanh tới cửa.
Ngồi trong tửu lâu đối diện với Uyên Ương Lâu không mất bao nhiêu thời gian, được một chén trà nhỏ thì ngoài cửa vang lên thanh âm trong trẻo khách khí của Trần Chiêu.
"Oanh Oanh cô nương, mời đi cô nương bên này."
Nhưng mà giọng nữ theo sát lại không chút khách khí: "Trần Chiêu, ngươi bớt giả bộ với ta nữa đi, trông mắc ớn. Có phải đại ca của ngươi lại có chủ ý quỷ quái gì nên muốn tìm tới ta đúng không? Nếu ngươi thật sự có chút bản lĩnh thì đừng có khom lưng chống gối làm chó săn* cho Trần Huy nữa, nói là người đọc sách, người đọc sách mà lại đi làm loại chuyện bẩn thỉu này sao?"
Làm chó săn cho Trần Huy? Hạ Thiên ở trong phòng nhạy cảm nghe ra điểm mấu chốt, làm chó săn chính là làm việc cho người khác không quản đúng sai, mặc kệ tàn ác hay nhục nhã cỡ nào, chỉ cần kết quả, hoá ra con trai út ngoan hiền của Trần phu nhân lại là loại người như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT