Chuyến Taxi Cuối Ngày

Chương 5: Người phụ nữ mang thai nói nhiều


8 tháng

trướctiếp

Bà bầu cẩn thận cài dây an toàn rồi cho rằng tôi đã không nghe rõ, vì thế kiên nhẫn mà nâng cao giọng nói lại lần nữa.

"Anh tài xế, tôi muốn đi đến khu chung cư Cẩm Long."

Tôi mở miệng muốn nói chuyện, rõ là miệng có thể mở ra, nhưng lại không phát ra âm thanh. 

Bà bầu khẩn trương nhìn tôi từ trong gương chiếu hậu, lo lắng hỏi: "Anh tài xế, anh không sao chứ, có cần tôi gọi giúp cấp cứu cho anh không thế?" 

Phản ứng của cô ta rất tự nhiên, thông qua gương chiếu hậu tôi có thể thấy biểu cảm trên mặt của cô ta rất rõ ràng.

Lúc này, nỗi sợ hãi trong lòng tôi từng chút từng chút biến mất, hình như tôi đã quá nhạy cảm rồi. 

Chắc hẳn là trùng hợp, không, nhất định là trùng hợp, ở trong lòng tôi không ngừng lặp lại những lời này. 

"Ừ." Tôi phát ra một tiếng, dập tắt đi những suy nghĩ lung tung trong đầu mình, cười với người phụ nữ mang thai một cái nói: "Không có việc gì, chỉ là vừa rồi quay người có hơi mạnh, xoay đến căng cả người, nên có chút đau.”

"Ôi, xém dọa chết tôi đó." Bà bầu thở phào một hơi nói: "Tôi còn tưởng rằng anh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."

“May mắn anh còn tốt, bằng không, tôi đã bị anh dọa cho chết." 

"Hôm qua vào ban đêm tôi mới vừa nhìn thấy có người chết đột ngột, anh ta cũng là tài xế taxi như anh."

"Phải không, thế thì thật trùng hợp." Tôi đồng ý, chậm rãi khởi động xe bắt đầu chuyến đi. 

Đồng thời, trong lòng đánh giá tính cách của người phụ nữ mang thai này, cô ta trời sinh thân thiện, gặp ai cũng có thể trò chuyện như đã quen từ lâu.

"Tôi cũng cảm thấy vậy." Bà bầu cười ha hả nói. 

Sau đó, bà bầu trò chuyện với tôi, và cô ta hỏi tôi rằng tôi có thích có một đứa trẻ hay không. 

"Không thích." Tôi lắc đầu: "Trẻ con rất rắc rối." 

"Anh chấp nhận không kết hôn nên mới có thể có suy nghĩ này." Bà bầu nhẹ nhàng sờ bụng, giọng điệu vô cùng ôn nhu: "Con nít rất đáng yêu, tôi thích lắm." 

"Nếu sinh ra là con gái cũng tốt, con gái thường rất biết cách chăm sóc bố mẹ." 

Sau đó chủ đề liền xoay quanh trẻ con, tôi cũng vui vẻ nói chuyện về những đề tài này cũng để làm cho mọi người cảm thấy ấm áp. 

Rất nhanh, đã đến khu chung cư Cẩm Long, tôi dừng xe ở ngoài cửa khu. 

"Tạm biệt." Bà bầu vẫy tay với tôi một cái và xuống xe. 

Nhìn theo cô ấy đi tới cửa, tôi mới có thể yên tâm, vừa định quay đầu xe trở về, lại thoáng nhìn thấy một cô bé mặc quần áo màu đỏ, đội mũ đi vào theo! 

Trong nháy mắt, tôi sửng sốt, sau đó tôi nhìn chằm chằm vào cổng tiểu khu.  Không có gì ở đó, nhưng rõ ràng là tôi đã nhìn thấy nó trong khoảng một thời gian không ngắn. 

Mới vừa rồi đi theo vào tiểu khu là cô bé bỏ nhà ra đi đó sao, hay chỉ là tôi nhìn thấy ảo giác? 

Ngồi trên xe rối rắm nửa ngày, tôi muốn xuống xe tìm chứng cứ xác thực những gì mình đã thấy, nhưng tôi không phải là cư dân chung cư Cẩm Long, cũng không biết thông tin cá nhân của bà bầu khi nãy, phải làm sao để có thể chứng minh được đây? (Ứng dụng TᎩT)

Tít tít! 

Đột nhiên, đồng hồ điện tử trên xe vang lên.

Tôi nhìn vào đồng hồ, và con số màu đỏ đó nói cho tôi biết rằng bây giờ là sáu giờ sáng, có nghĩa là tôi đã hết ca làm.

Không, không phải là về nhà, tôi phải quay lại công ty để bỏ công việc này! 

Một lần nữa tôi nhất định phải từ chức, trong lòng tôi bỗng nảy sinh một ý định quả quyết, một hơi uống hết một lon cà phê, sau đó ngồi thẳng, lái xe đến công ty. 

Khi tôi đến công ty, những tài xe làm cùng ca đêm với tôi cũng đang lái xe quay lại bãi, nhận tiền cơm xong xui thì rời đi.

Chỉ có Lâm Phong thức cả đêm mà vẫn còn tinh thần ở trong sân chờ tôi, anh ta vung mấy tờ tiền trên tay, rồi cười nói với tôi: 

"Người anh em, chúc mừng anh đã an toan hoàn thành ngày làm việc đầu tiên, đi, tôi mời cậu đi ăn sáng!" 

Đối với lòng tốt của Lâm Phong, tôi chỉ cười khổ trả lời: "Vừa hay, tôi cũng muốn từ chức, thuận tiện chúc mừng ngày đầu tiên tôi rời khỏi chức vụ đi."

Nói xong, tôi liền đi lên tầng ba. 

Chú Trương đeo kính dáng vẻ nghiêm túc và vẫn như cũ là ngồi sau bàn làm việc màu đen. 

Ông ta liếc nhìn tôi một cái, cây bút thép trong tay ông ta đang vẽ vào một cuốn sổ, và sau đó đẩy một tờ tiền mệnh giá 100 tệ đến bên tay tôi. 

"Phúc lợi cho ca đêm, tiền ăn khuya, mỗi ngày lĩnh một lần, không tính vào số tiền kiếm được, lương cuối tháng thống kê kết quả rồi sẽ phát sau." 

Thay vì lấy tiền, tôi dứt khoát nói thẳng về quyết định của mình: "Cháu sẽ từ chức." 

Chú Trương không ngẩng đầu lên, từ trong ngăn kéo lấy ra một bản hợp đồng, đẩy sang bên cạnh một trăm tệ. 

"Cậu xem hợp đồng đi, cậu chấp nhận thì hãy nói đến chuyện từ chức." 

Nhìn thấy bản hợp đồng, tôi mới nhớ tới là hôm qua đã ký hợp đồng. 

Lúc Trương Dũng nhờ tôi thì đã có đề cập qua, nói công ty này hợp pháp, đãi ngộ lại tốt, vì để đề phòng có người lợi dụng sơ hở, nên phải ký hợp đồng lao động tạm thời. 

Chẳng lẽ hợp đồng có vấn đề? Tôi lập tức cầm lấy hợp đồng rồi đọc từng câu từng chữ. 

Các điều khoản của hợp đồng thì không nhiều, tôi rất nhanh đã đọc hết bảng hợp đồng.

Thành thật mà nói, các điều khoản trong hợp đồng trên đều không nghiêm ngặt, chỉ có hai yêu cầu đối với việc từ chức. 

Đầu tiên là nói trước nửa tháng, ngoài ra nếu tôi không làm việc đủ một năm, thì Trương Dũng, người đã nhờ tôi phải chịu bồi thường thiệt hại cho công ty. 

Hai chữ bồi thường kia nhìn vô cùng gai mắt, tôi ném hợp đồng trở lại bàn, nhưng cũng không còn biện pháp nào để giải quyết. 

"Còn muốn từ chức ?" Chú Trương thản nhiên hỏi ta. 

Tôi càng tức giận hơn, nhưng tức giận trong một lúc, thì vẫn phải tìm cách giải quyết vấn đề này. 

"Chú Trương, có thể giúp cháu đổi qua tuyến khác không, nếu không được thì cho cháu làm ca sáng được không?" 

Trương Dũng kia bị bệnh, nếu công ty đòi bồi thường hợp đồng thì anh ta chết chắc, dì nhất định sẽ đi làm thêm giúp đỡ để trả cho anh ta, tôi không đành lòng nhìn thấy dì vất vả làm ngày làm đêm.

 Cho nên việc từ chức đã không được, thì chỉ có thể ráng thỉnh cầu, đổi tuyến cũng được. 

"Không thể." Chú Trương buông bút xuống, nhìn tôi, trực tiếp từ chối yêu cầu của tôi: "Công ty phân chia trên các tuyến đường là đã định sẵn, tự ý thay đổi sẽ làm ảnh hưởng đến các khách hàng cũ." 

Sau khi cho tôi một lý do chính đáng, chú Trương hỏi tôi: "Tại sao lại phải từ chức?"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp