Cha tôi xuất hiện ở cửa, trên tay còn dắt theo một con chó mực lớn.
Lúc ông ấy xuất hiện ở cửa, thi quỷ mà vợ mã lão tam hóa thành đang hướng cửa rời đi, cha tôi vừa nhìn thấy bộ dáng khủng bố của thi quỷ kia, hai chân liền run rẩy, không dám động đậy.
- Mau tránh đi! Ông nội nhìn thấy cha ngây ngốc ở đó liền hô to một tiếng.
Nhưng cha bị dọa đến mức chân mềm nhũn, muốn chạy nhưng hai chân lại không nghe sai khiến.
Thời khắc mấu chốt này, đột nhiên con chó đen trong tay cha, điên cuồng sủa lớn, trực tiếp hướng thi quỷ kia nhào tới, thân hình nó nhảy lên, cao hơn hai thước, trực tiếp nằm sấp trên người thi quỷ kia, nhưng cũng không khiến thi quỷ kia ngã xuống.
Nhân cơ hội lúc này, bọn chồn cùng hồ ly kia lại một lần nữa đồng loạt xông lên, lại bắt đầu cắn xé.
Chỉ là thân thể của thi quỷ cứng rắn vô cùng, giống như đồng chì thiết cốt, những súc sinh này căn bản cắn không nổi, chỉ có thể lưu lại trên người thi quỷ một vết xước nhỏ
Chỉ khi con chồn có lông trắng kia ra tay, thô bạo cắn hai chân thi quỷ kia, mới có thể đem nó vật xuống đất.
- Tất cả mau vào phòng trốn đi! Lưu bà lần nữa hô to một tiếng, tẩu thuốc trong tay giơ lên cao, hướng trên đầu thi Quỷ đập xuống, vợ mã lão tam phát ra một tiếng kêu rên thê lương.
Lúc này, cha tôi rốt cục cũng phản ứng lại, vội vàng xoay người rời khỏi cửa nhà.
Ông nội cũng vội vàng đi vào nhà, trực tiếp đi vào trong phòng ngủ.
Tôi và mẹ đã sớm bị động tĩnh bên ngoài đánh thức, mẹ ta vẫn gắt gao ôm lấy tôi, nghe tiếng gào khóc kinh khủng bên ngoài. Cả người sợ đến run rẩy.
Khi đó tôi cái gì cũng không hiểu, chỉ là có thể nghe được bên ngoài truyền đến các loại tiếng vang, có tiếng chồn cùng hồ ly kêu, còn có tiếng rống giận dữ của thi quỷ kia, ngẫu nhiên xen lẫn tiếng gà trống gáy cùng tiếng chó sủa, một mảnh lộn xộn.
Khi ông nội xách theo thanh đại đao đi vào trong phòng, mẹ tôi mới phát ra tiếng kêu kinh hãi.
"Tiểu Quyên, đừng sợ, nhanh chóng mặc thọ y cho đứa nhỏ, như lời Lưu bà bà dặn dò." Ông nội nhắc nhở.
Nghe thấy tiếng huyên náo bên ngoài, mẹ tôi bị dọa cho hoảng, lúc này mới nhớ tới chuyện thọ y, vội vàng luống cuống tay chân thay quần áo cho tôi.
Kế hoạch bây giờ đã bị phá vỡ.
Cha tôi xuất hiện không đúng lúc.
Lưu bà bảo ba con gà trống lớn mà cha tôi tìm tới, chủ yếu là dọa thi quỷ kia chạy đi.
Gà trống bình thường chỉ có lúc trời sắp sáng, mới có thể gáy, loại tà vật như thi quỷ, căn bản không dám nhìn thấy ánh sáng, chỉ cần trời vừa sáng, nhất định phải tìm một chỗ tối trốn đi, chỉ cần bị mặt trời chiếu rọi, thi quỷ kia sẽ rất nhanh hóa thành một vũng máu.
Khi nghe thấy tiếng gà trống kêu, thi quỷ kia cho rằng trời sắp sáng, cho nên mới xoay người bỏ chạy.
Vừa rồi Lưu bà bà cảm thấy thi quỷ này quá mạnh, so với tưởng tượng của bà thì lợi hại hơn rất nhiều, cho nên mới để cho ông nội thả ba con gà trống kia ra.
Chưa từng nghĩ tới, thi quỷ kia nghe được động tĩnh quả thật dọa chạy, nhưng cha tôi khi nghe tiếng huyên náo trong nhà liền dắt con chó đen chặn ở cửa.
Chó đen này chính là dùng để chặn cửa, trên người chó đen dương khí nặng, nhất là chó đen trên người không có lông tạp, cho dù đánh không lại, cũng không phải sợ hãi.
Lưu bà bà đã chuẩn bị hai phương án.
Nếu đánh không lại liền thả ra gà trống dọa cho thi quỷ bỏ chạy, mặt khác nếu đánh thắng nó,, phòng nó chạy trốn liền thả chó đen tới ngăn đường.
Kết quả là một trường hợp không thể xử lý được cứ thế mà xuất hiện.
Điều này cũng trách Lưu bà kia, không có nói rõ ràng với cha tôi, rốt cuộc thời điểm nào nên thả chó đen ra.
Bên này, mẹ tôi vừa mới thay áo tang cho tôi, đọt nhiên bên ngoài sân truyền đến một tiếng kêu rên đau đớn, hình như là thanh âm lưu bà.
Ông nội tôi nghe được động tĩnh này, cảm giác không ổn bèn cầm đao xoay người muốn đi ra ngoài xem một chút, lúc này, bên cạnh cửa sổ đột nhiên xuất hiện một bóng đen rất lớn, không ai ngờ đến, chợt nghe được "rắc rắc" một tiếng, một đôi tay mọc đầy móng tay sắc bén đột nhiên xuyên thấu qua cửa sổ, dò xét tiến vào.
Ngay sau đó, khuôn mặt dữ tợn của vợ Mã lão tam cũng theo đó dò xét vào trong phòng.
Mụ tung chân nhảy thẳng vào phòng.
Mẹ tôi vốn nhát gan, lại nhìn thấy cái miệng to lớn mọc đầy răng nanh của vợ Mã lão tam, bị dọa đến mức thiếu chút nữa ngất xỉu tại chỗ, đồng thời cũng phát ra một tiếng kêu thảm thiết cuồng loạn.
Ông nội nhìn thấy một màn này, cũng kinh hãi, nhưng vẫn giơ đao trong tay lên, hướng trên người thi quỷ kia đập đến.
Thi quỷ kia đối với đao của ông nội cũng đã sớm có chuẩn bị, đưa tay ra, đột nhiên bắt lấy thanh đao kia, sau đó bay lên, đạp một cước khiến ông nội bay ra ngoài.
Ông nội kêu lên một tiếng đau đớn, đau đến hai mắt đen, thế nào cũng không đứng dậy nổi.
"Ngô Kiệt...Ngô kiệt Tao tới tìm mày " Vợ Mã lão tam cười hắc hắc, mũi hơi hơi động, trong nháy mắt, trên mặt liền hiện ra một tia nghi hoặc.
Bởi vì mụ không thể tìm thấy tôi.
Thi quỷ thực chất nhìn không nhìn thấy, nhưng có thể cảm nhận được khí tức trên người sống, nhất là đối với khí tức của tôi lại càng mẫn cảm hơn.
Lưu bà sở dĩ để cho tôi mặc đồ tang, là bởi vì chỉ có người chết mới mặc đồ tang, tang phục này có thể che dấu được khí tức trên người còn sống.
Trước đây khi không mặc không mặc tang phục, mụ vẫn có thể cảm ứng được, nhưng khi mụ tiến vào trong phòng lại không thấy tôi đâu.
"Tam tẩu. Cầu xin cô buông tha cho con trai tôi đi, con tôi nó còn nhỏ như vậy..." Mẹ sợ nước mắt chảy dài, nhưng vẫn gắt gao che chở cho tôi trong ngực.
Cái mũi thi quỷ máy máy nửa ngày, không cảm ứng được khí tức của ta, nhất thời tức giận. Mụ xoay người, một đôi mắt trắng ởn nhìn về phía mẹ tôi, âm hiểm cười: "Ngô Kiệt, mày mau ra đây. Nếu mày còn không, tao sẽ giết mẹ mày. "