Vào ngày rời Tiền Đường, Tưởng Uân ngồi trên chiếc giường tầng dưới của ngôi nhà mình thuê lần cuối, cậu đưa tay chạm vào khung giường.
Chiếc giường sắt này đã ở bên cậu và bà nội nhiều năm, chỉ vài tháng nữa thôi, nó sẽ chôn vùi trong cát bụi cùng toàn bộ thôn Viên Gia.
Hành lý đều đã được thu xếp ổn thỏa, Trạch Lệ yêu cầu cậu không mang theo chăn gối, ở chỗ bà ta có đồ mới và một số nhu yếu phẩm hàng ngày, đều đã được mua.
Tưởng Uân đi cùng với Đồng Dược Đông, lần cuối cùng đến bãi đất trống, đưa điện thoại cho đối phương: "Anh Đông, giúp em chụp một bức ảnh với tòa nhà màu đỏ đằng kia đi."
Tưởng Uân đứng trước tòa nhà nhỏ màu đỏ son, Đồng Dược Đông chụp cho cậu vài bức ảnh, hỏi: "Ngôi nhà này có ý nghĩa đặc biệt nào sao?"
Tưởng Uân mỉm cười: "Không, chỉ là thấy nó khá đẹp mà thôi. Thôn Viên gia sắp bị phá bỏ rồi, chụp một tấm ảnh làm kỷ niệm."
Thời điểm trở về nhà lấy hành lý, Tưởng Uân tình cờ gặp Vu Hàm và Giả Tiểu Điệp, hai người đang nói chuyện trong sân, đôi mắt của Giả Tiểu Điệp đỏ hoe, cậu không biết Vu Hàm đã nói gì với cô ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play