Sáng thứ năm, tro cốt của Lý Chiếu Hương được chôn vào mộ viên, hợp táng chung với ông nội của Tưởng Uân.
Mấy ngày mưa xuân liên miên, như là ông trời đều đang rơi lệ vì bà lão.
Cả đời bà vất vả, lại không đánh mất lòng kiêu ngạo, chồng qua đời, con trai mất sớm, ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng cháu trai, vượt qua sự tra tấn đau đớn của bệnh tật, ai có thể đoán được, đến cuối cùng bà lại thua một đoạn mặt đường trơn trượt.
Tưởng Uân cầm ô, đứng trước bia mộ cùng với Tưởng Kiến Mai, đã nhiều năm rồi Tưởng Kiến Mai chưa tảo mộ cho ba mình, lần này gặp lại, thế nhưng lại là để đưa tiễn mẹ mình.
Đi cùng còn có rất nhiều láng giềng cũ ở thôn Viên Gia, chú Chung, chú Cương Tử, dì Hồng, vợ chồng chú Vương, Vu Huy, cô Diệp Tử, v.v. Rất nhiều người đều đã ký hợp đồng giải phóng mặt bằng, sau tháng năm, mọi người đều sẽ ai đi đường nấy, lúc này, bọn họ đều đến tiễn Lý Chiếu Hương đoạn đường cuối cùng. 
Tưởng Uân lén tìm đến chú Chung, hỏi: “Chú, cháu nhận được tấm thẻ ngân hàng kia rồi, chữ trên đó là do chú viết hộ bà cháu sao?”
Chú Chung châm một điếu thuốc: “Ừm, tầm hai năm trước, lúc cháu tốt nghiệp cấp hai, bà nội cháu nhờ chú viết. Bà ấy nói cháu học rất giỏi, chắc chắn sau này có thể thi vào đại học, tấm thẻ kia là chú đến ngân hàng làm với bà ấy, bà dặn chú không được kể với ai, sợ bị kẻ trộm nhòm ngó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play