Phương Gia Hào vừa xuống sân khấu, khí chất thần tiên lập tức biến mất không thấy tăm hơi, không thèm để ý đến hình tượng mà ngồi bệt xuống đất, trong miệng không ngừng gào to: "Mệt chết mình, mệt chết mình rồi .... Các cậu nhìn mồ hồi mình chảy này."
Vì lý do an toàn, trước khi lên sân khấu, cậu ta và Tưởng Uân đã cùng nhau làm nóng người hơn hai mươi phút, sau khi lên sân khấu lại nhảy qua nhảy lại hơn bốn phút đồng hồ, thật sự đã tiêu hao phần lớn thể lực. Loạt động tác lộn nhào này đã là điểm giới hạn của cậu ta, nếu không phải Tưởng Uân dùng ánh mắt cổ vũ, xém chút nữa Phương Gia Hào đã thấy sợ mà lui rồi.
Lâm Sư Nghiên chạy đến hậu trường tìm người, vốn dĩ Phương Gia Hào đang nằm co ro như cún chết lại lập tức kiên cường đứng lên, nhận lấy nước Lâm Sư Nghiên mang đến, vuốt tóc, hỏi: "Vừa nãy mình có đẹp trai không?"
Lâm Sư Nghiên kích động nói: "Không biết xấu hổ, Tưởng Uân đẹp trai hơn cậu nhiều!"
Vẻ mặt Phương Gia Hào ủ rũ, ánh mắt Kim Trản lại chú ý lên phía trên sân khấu: "Sao khán giả bên dưới chẳng có chút phản ứng gì vậy? Chúng ta diễn không tốt sao?"
Tiết mục đã kết thúc, bên trên sân khấu đã tắt đèn, Chương Linh cùng Quách Tuấn Kiêu xoay người cúi chào, cùng với Tưởng Uân rời đi, dưới sân khấu vẫn im ắng như cũ.
Kim Trản nghi hoặc: "Chuyện này là thế nào vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play