Tưởng Uân ăn tối ở căn-tin xong, sau khi để gọn khay cơm thì rửa mặt sạch sẽ, chuẩn bị quay lại phòng học cố gắng phấn đấu, đột nhiên có một người đứng trước mặt cậu.
Chương Linh nói: “Ra sân thể dục đi bộ một chút đi, mình có chuyện muốn nói với cậu.”
Trong khi Tưởng Uân sửng sốt mất một lúc lâu, Chương Linh đã quay đầu đi ra khỏi căn-tin.
Chạng vạng, khi mặt trời còn chưa hoàn toàn lặn xuống và nhuộm bầu trời phía Tây thành một mảnh màu vàng kim rực rỡ.
Đầu mùa xuân, nhiệt độ không khí thoải mái dễ chịu, hoa anh đào đang độ nở rộ, nhưng vì trận mưa xuân mấy ngày trước, hoa anh đào rơi rụng đầy đất, khiến cho mấy cây hoa anh đào bên sân thể dục không khỏi mang trên mình một loại vẻ đẹp của sự điêu tàn.
Chỉ là các thiếu niên còn chưa đạt đến độ tuổi biết sầu muộn trước xuân thu, cảm xúc cũng sẽ không bị hoàng hôn cùng hoa rơi cảm nhiễm, thứ càng hấp dẫn bọn họ hơn chính là bóng rổ, bóng đá, biểu diễn, vân vân và mây mây.
Trên sân thể dục, không ít nam sinh đang cố triệt để tận dụng chút thời gian ít ỏi trước giờ tự học buổi tối để đá bóng, chơi bóng, trên đường băng còn có người đang chạy bộ, đeo tai nghe, không biết là đang nghe nhạc hay là nghe tiếng Anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT