Tiếng côn trùng kêu, tiếng sấm của mùa xuân chợt vang lên, có nghĩa là trời đông lạnh giá sắp qua đi.
Mùa xuân ở Tiền Đường luôn kèm theo mưa phùn kéo dài.
Tưởng Uân không thích mưa, không phải sợ đi xe đạp phải mặc áo mưa phiền phức, mà là vì tan học đưa Chương Linh về nhà, trên yên xe toàn là nước mưa, cô không thể ngồi.
Cho nên mỗi khi trời mưa, sau khi cậu đón Chương Linh ở trạm xe, hai người đều đi bộ về nhà.
Ngay từ đầu, ngay cả áo mưa Tưởng Uân cũng lười mặc, sau khi bị Chương Linh nhắc nhở vài lần, cậu mới ngoan ngoãn đi mua một bộ rồi mặc vào, hai người một người che dù, một người mặc áo mưa dắt xe, chậm rãi đi đến Kim Thu Tây Uyển.
Cuộc sống trôi qua rất yên bình, khai giảng đã được ba tuần, tiết dạy kèm bị tạm dừng trong kỳ nghỉ đông cũng đã khôi phục bình thường, Chương Tri Thành vừa lên lớp đã ném cho Tưởng Uân vài bộ đề có chút khó, nhưng cậu đều làm rất thuận lợi, Chương Tri Thành vô cùng vui mừng, biết Tưởng Uân không vì làm thêm mà bỏ rơi bài tập. 
Ở trường học, bạn cùng bàn mới của Tưởng Uân là Vương Vũ Tình chính là một cái hồ lô, bạn học ngồi ở bàn trước sau cậu cũng đều không thân, cho nên càng ngày Tưởng Uân càng say mê học tập.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play