Thời điểm Tưởng Uân đẩy xe đạp vào sân, Vu Hàm đang rửa xe.
Tưởng Uân nhìn thấy bọt nước văng khắp nơi, cũng không rảnh để ý tới cái chân đau, cậu liền dùng tay nâng xe đạp lên, sợ xe bị làm bẩn.
“Ơ, xe từ đâu ra vậy?” Vu Hàm tắt nước, đi tới tấm tắc cảm thán: “Chiếc xe này không tệ nha. Không phải là em ăn trộm đấy chứ?”
Tưởng Uân tức giận: “Lăn! Là ba của bạn em cho em mượn đó.”
Vu Hàm nhìn qua logo, kinh ngạc: “Ba của bạn em hào phóng như vậy sao? Xe này ít nhất hơn một ngàn, cũng có thể là trên mười ngàn.”
Tưởng Uân hoảng sợ: “Đắt như vậy sao?”
“Đúng vậy, em đừng đặt trong sân, đậu trong nhà đi.” Vu Hàm chỉ vào nhà, nói: “Em làm mất anh cũng mặc kệ, em tự trông xe đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT