Kể từ khi biết suy nghĩ đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Tưởng Uân không bị buồn nôn khi đi xe.
Có thể nói là một kỳ tích vĩ đại trong lịch sử nhân loại!
Ai ngờ chỉ thế thôi vẫn chưa hết, càng thần kỳ hơn là, thời điểm Tưởng Uân mở mắt ra phát hiện trên người mình đang khoác áo đồng phục, đầu dựa trên vai Chương Linh.
Trong tay còn nắm chặt miếng vỏ quýt kia, cảnh này khiến cậu như muốn hóa đá ngay tại chỗ.
Chương Linh còn chưa kịp nói gì, Tưởng Uân đã vội vừa đánh trống vừa la làng: “Sao cậu không gọi tôi dậy? Để người khác nhìn thấy lại nói linh tinh thì làm sao bây giờ?”
Chương Linh: “……”
Nói cứ như người bị chiếm tiện nghi là cậu vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT