Edit: DK
Đúng ba giờ chiều, Mã Cát đến làng Huệ Lâm.
Bà vẫn dáng điệu mũm mĩm, bước đi loạng choạng trong khi tay cầm một tập hồ sơ. Mộ Vân Sơn đứng ở cửa chờ bà, không biết là đang chờ đợi hay đang sợ hãi, cô hồi hộp nhìn tập tài liệu trên tay. Mặc dù cô không nói gì về vấn đề này, nhưng cô không thể ngừng suy nghĩ về nó. Sau khi Chung Côn Luân đập đầu vào tường rồi xúc động vài lần, có vẻ như anh đã thành công giải tỏa cảm xúc và bớt sợ hãi hơn — Dù vẫn tiếp tục nói mình không ngủ được nhưng Mộ Vân Sơn vẫn coi đó là phản ứng bình thường. Rốt cuộc, ai mà không lo lắng trước khi nhận được báo cáo y tế chứ?
Mộ Vân Sơn không biết điều gì đã khiến anh trở nên bình tĩnh đến vậy.
Anh không còn cố gắng làm cho mình hạnh phúc nữa, và kết quả là anh trở nên thanh thản hơn. Có lẽ chính kho báu của Chung Thư Tam đã cho phép anh nhìn mọi thứ từ một góc độ khác. Anh rất sợ trở nên giống Chung Thư Tam, nhưng Chung Thư Tam lại dần dần trở nên bớt đáng sợ hơn. Đương nhiên, cũng có thể là bởi vì Cao Lãnh…Cao Dư Hàn còn chưa kéo anh lên Vương cấp, hoặc có thể anh cảm thấy cây dẻ vẫn còn sống.
Dù thế nào đi nữa, cuộc sống luôn thay đổi và không thể đoán trước được. 
Chúng ta không thể kiểm soát liệu của cải sẽ luôn tăng lên hay sức khỏe của chúng ta sẽ luôn được cải thiện và tai nạn có thể xảy ra bất ngờ. Tuy nhiên, luôn có một số điều tốt đẹp sẽ không bao giờ làm bạn thất vọng — Chẳng hạn, bố mẹ bạn sẽ yêu bạn mãi mãi và một ngày nào đó bạn sẽ thắng trò chơi. Tương tự như vậy, nếu bạn trồng một bông hoa hay một loại rau một cách cẩn thận, khi thời cơ đến, nó sẽ nở hoa, kết trái và trở nên tươi đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play