Edit: Trúc Linh
Chung Côn Luân có mang mấy hạt giống trong rương thực vật kia về, và trồng chúng ở dưới bụi cây mà Mộ Vân Sơn hay ngồi xổm. Có lẽ là bởi vì thời gian gieo đã đủ dài kết hợp với việc gần đây thành phố B mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an nên chúng nó mới chọn thời cơ nảy mầm.
Hai mảnh lá mầm bảo bối tổ truyền xanh tươi, ở giữa có màu xanh xanh cực kỳ đẹp giống như ánh sáng lấp lánh được bao phủ trong không gian mơ mộng, có thể nói là xứng danh với thịnh thế mỹ nhan. Với lại, cái cây này cũng cực kỳ lớn, so với mầm đậu tương thì lớn hơn, làm cho người ta cảm thấy rất có thành tựu.
Mộ Vân Sơn không biết đây là hạt giống gì, Chung Côn Luân thì càng không có khả năng biết. Hai người xem ảnh chụp của nhau, xác nhận đúng là cùng một hạt giống, sau đó bàn bạc chờ tới khi nó lớn hơn sẽ nhìn xem đó là cây gì.
Thảo luận về bảo bối tổ truyền xong, Mộ Vân Sơn vô cùng uyển chuyển hỏi thăm tình trạng của Chung Côn Luân, cô hỏi: “Anh Chu vẫn muốn tôi đi chụp lén anh sao?”
Nội hàm của Chung Côn Luân không phong phú cho nên là sẽ không nghe ra được chân tướng gì, anh nói: “Anh Chu nói không cần chụp.”
Ồ… Đó chính là do anh sắp xong đời rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT