Hai con chim ưng biển vẫn chưa chịu theo Bùi Kiều về Hán Châu, Bùi Kiều để chúng nó ở lại tiệm son phấn để giúp Tiểu Hạc Tử cùng bán son phấn.
Lúc Bùi Kiều trở về Hán Châu, Hồ Tùy Thủy và Bùi Diễm cũng vừa trở về chưa đầy một canh giờ.
Đi bộ nhiều ngày đường, hai chân Bùi Diễm như nhũn ra, yếu lực thở hổn hển, khom lưng ngồi trên tảng đá, ngước nhìn nền trời xanh thẳm, cũng không rõ mình đang nói chuyện cùng vị thần tiên nào, chỉ mong các vị ấy sau này có thể chiếu cố Bùi Kiều đang ở Dương Châu xa xôi kia.
Rời Hán Châu gần nửa tháng, Hồ Tùy Thủy vừa trở lại cứ liên tục bận rộn , đặt trứng chim dưới chiếc giường ọp ẹp, đem ra từng quả từng quả một.
Sau đó cơ thể trở nên suy yếu, Hồ Tùy Thủy hiếm khi biến thành người, vì thành thực mà nói cuộc sống của nàng ta có phần thoải mái hơn khi ở trong hình dạng hồ ly.
Những quả trứng chim tròn tròn, chỉ cần lơ là không để ý chúng sẽ lăn lông lốc đi nơi khác. Hồ Tùy Thủy cực kì thích những quả trứng chim này, tuyệt không để bất kì quả trứng nào bị vỡ trong tay mình. Mỗi lần lấy ra một quả thì đều sẽ nói với Bùi Diễm rằng: “Bùi Bùi, chàng mau giúp ta trông chừng, đừng để chúng lăn qua lộn lại, ta còn muốn lau sạch trứng.”
Bùi Diễm thoạt đầu còn mạnh miệng đồng ý, sau khi nói vài lần, miệng lưỡi lười biếng, chỉ đành gật đầu đáp lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT