Thương Trì mang cho Tiểu Hạc Tử một hộp bánh táo đỏ, trở về muộn, hắn cứ nghĩ Tiểu Hạc Tử đã sớm nằm trong chậu ngủ dậy rồi, định ngày mai lại mang sang cho nàng ấy ăn.
Nhưng nhìn thấy trong phòng nàng ấy vẫn còn sáng, Thương Trì tò mò đến gần nhìn, chỉ thấy trên đầu nàng ấy chải hai búi tóc, mặt hướng về ánh nến, tay cầm một xấp giấy, nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm: “Phấn tím, có thể dùng làm bánh bao, bột ngọc trai có thể lấy ra ngâm chanh, phi phi phi phi, bột tím là dùng cho người da vàng... Vậy ăn vào có thể no bụng không?”
Ở ngoài cửa sổ nghe Tiểu Hạc Tử đọc một lúc lâu, Thương Trì lắc đầu cười nhạo, quyết định để bánh táo đỏ cho mình ăn: “Không nên mua bánh táo đỏ cho muội ấy, nên mua hạch đào bổ não cho muội ấy mới đúng.”
Tiếng nói của Thương Trì rất nhỏ, nhưng Tiểu Hạc Tử tai thính, chân từ trong phòng chạy ra, hỏi: “Đào gì? Có đào ngọt để ăn sao?”
“Không có.” Thương Trì trả lời: “Ta đang nói muội đầu óc ngốc nghếch.”
“Hừ, lại tới trêu chọc ta.” Không có đào ngọt ăn, tiểu Hạc Tử hừ một tiếng: “Thương Trì ca ca, nếu như hôm nay Tểu Hạc Tử không đồ ăn ngon, sẽ đau lòng, mà nếu đau lòng thì trí nhớ lại càng kém.”
“Đau lòng thì đau lòng, dù sao cũng chẳng mất miếng thịt nào.” Thương Trì không giải phiền não cho Tiểu Hạc Tử, ngược lại nói lời không hay chặn họng nàng ấy, Tiểu Hạc tức giận giậm chân. “Phanh” một tiếng đóng cửa lại, tiếp tục đọc kiến thức trong tay.
Đọc đến khi trời sắp sáng lên, không dễ dàng mới học xong, Tiểu Hạc Tử vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm: “Rốt cục có thể ngủ một giấc rồi.” Nói xong nàng ấy nhảy vào chậu nước ngủ một giấc.
Ngủ không đến một tiếng, sau khi mở mắt ra lần nữa, những kiến thức ban đêm học được, Tiểu Hạc Tử không nhớ được dù chỉ là một chữ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play