Bạn nhỏ cùng bàn của ảnh đế

Chương 1


1 năm


Tôi chưa bao giờ căng thẳng như vậy, đến thở mạnh cũng không dám thở.

Ảnh để Tống từ lúc này đứng ngay trước mắt, khẽ gật đầu rồi ký tên cho cô gái trước mặt.

Ánh đèn làm cho gương mặt cậu ấy vừa cao lãnh vừa tôn quý.

“Cảm ơn Tống ca, câu hỏi mỗi ngày, chúng em khi nào thì có chị dâu ạ?” - Cô gái vẻ mặt gian manh hỏi.

“Sớm thôi” - Thanh âm trầm thấp lãnh đạm đập vào tai mọi người, ngay cả trong lòng cũng tê dại.

Cô gái bĩu môi: “Một năm trước anh cũng đã nói như vậy.”

Tống Từ hơi nhếch khóe môi, nhưng nụ cười lại có chút khổ sở.

Đợi khi người hâm mộ gần như đã về hết, người trợ lý bước tới và nói điều gì đó với Tống Từ.

Cậu ta hình như có liếc nhìn tôi một cái, nhưng chưa kịp đợi tôi nói lời nào đã vội vã ngoảnh mặt rời đi.

Đã... không còn nhớ nữa sao?

Vẫn chán ghét tôi, vẫn không muốn gặp tôi à.

Hơi lạnh từ máy điều hòa phả vào mặt, tôi nhớ tới lời Lục Khả tối hôm qua nói: "Nhược Bảo, Tống Từ chắc là không thể nào thầm yêu cậu chứ.”

Cô ấy hào hứng chỉ tôi bức thư tình đang lan truyền trên mạng xã hội.

Nhìn nhóm đồng nghiệp làm cùng với tôi bu đến càng ngày càng đông.

Tôi chủ động thanh minh: “Là giả đó, đừng tin.”

Trên người Tống Từ, chưa bao giờ có thể phát ra khẩu khí khiêm tốn như vậy.

Đừng nói đến thư tình, ngay cả khi viết bảng kiểm điểm cậu ta vẫn cái giọng “Ông đây là nhất trên đời.”

Lấy hết can đảm trong lòng, tôi nhấp vào muc hình luận của người hâm mộ.

“Tống ca bình thường cao cao tại thượng, sao viết thư tình liền có thể trở thành thiểm cẩu thế này, lại còn nũng nịu, nhất định là giả.”

“Anti fan nào mà đùa dai nhàm chán thế, nhưng mà ông đây thích xem, nhanh tiếp tục cập nhật đi.”

“Mặc dù là giả, nhưng nghĩ lại bộ dạng Tống ca cưa cẩm nữ sinh, cũng có chút đáng yêu.”

Thư tình là giả.

Cho nên chuyện Tống Từ phải lòng tôi thì lại càng không thể.

Thời trung học, cậu ấy là một nhân vật làm mưa làm gió trong trường, bất kể là đi đến đâu đều huyên náo, hoa tươi vây chặt.

Sau đó cậu ấy trở thành Ảnh Đế hàng đầu hot nhất, sức ảnh hưởng không thể lường được.

Mà tôi chỉ là một nét vẽ vô cùng bình thường trong bức tranh thanh xuân đầy màu sắc của cậu ấy.

Bây giờ xem ra, cậu ấy cũng đã quên tôi.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play