Nghe vậy, Ngân Hà liền nói: "..... Thực sự xin lỗi, là do ta suy nghĩ nhiều rồi.''
Bạch Tiên Tiên cao quý nhàn nhạt cười: ''Đương nhiên là ngươi nghĩ nhiều rồi, ngươi cho rằng ta thương hại Diệp Đình Thu sao? Không thể nào, nam nhân si tình bổn cung đã thấy nhiều rồi, nếu có thể làm cho tên đầu heo này động tâm, thì hôm qua bổn cung đã sớm biến thành hoa cúc.''
Sau đó, cô lại nói: ''Bây giờ khẳng định là hắn đang chửi ta, hừm, cẩu nam nhân này.''
Cô nói tiếp: ''Hắn ho cũng thật là lợi hại, bổn cung còn phải tiếp tục làm thiếu nữ vô tội, không thể OOC được thật là phiền toái!''
''....'' Lúc này Ngân Hà còn có thể nói gì nữa, nó chỉ có thể im lặng.
Bạch Tiên Tiên giả bộ bị đả kích, rồi lau lau nước mắt cá sấu của mình, cánh tay mảnh khảnh trắng như tuyết vòng qua đầu gối, cả người hận không thể hòa làm một với cái ghế.
Diệp Đình Thu chỉ nghe được cô đang nén nỗi sợ hãi, run rẩy hỏi hắn: ''Anh, có phải vòng đu quay quay làm anh chóng mặt đúng không?''
Diệp Đình Thu biểu tình khó nhịn nhìn cô một cái.
Ngay lúc Bạch Tiên Tiên cho rằng hắn sẽ không mở miệng, thì hắn lại dùng giọng khàn khàn nói: ''Anh sợ độ cao.''
Ngân Hà vỗ tay: ''Lời giải thích thật sự rất thuyết phục.''
Bạch Tiên Tiên khinh thường liếc nhìn anh trai tiện nghi của mình một cái: ''Nói về cầm thú văn nhã quả nhiên hắn số hai thì không ai dám dành số một.''
Vì thế hành trình đi công viên trò chơi đã lấy việc Diệp Đình Thu sợ độ cao mà kết thúc, sau khi hai người đi xuống khỏi vòng đu quay Diệp Đình Thu đã nhanh chóng gọi điện thoại kêu hai chiếc xe đến.
Lúc tới rõ ràng là bọn họ đi cùng nhau, nhưng lúc về nhà thì mỗi người lại ngồi một chiếc xe. Bạch Tiên Tiên biết hôm nay cũng vậy, không thể ép buộc hắn quá nhiều, cô đi lên xe mà không nói lời nào.
Cuối tuần rồi cứ như vậy mà yên bình trôi qua, Diệp Đình Thu cũng không tới tìm Bạch Tiên Tiên gây phiền toái nữa.
Chờ đến thứ hai, sau khi Bạch Tiên Tiên thay xong đồng phục đi xuống lầu thì phát hiện Diệp Đình Thu không ở đây, chỉ có người hầu đã dọn xong bữa sáng, cung kính nói: ''Bạch Tiểu thư, thiếu gia đã đi trước rồi, cô tới dùng cơm đi, tôi giúp cô dắt xe đạp ra ngoài cửa.''
Mặt Bạch Tiên Tiên không biểu tình: ''Ai có thể lắng nghe một chút tiếng lòng của bổn cung không? Bổn cung không muốn đạp xe đạp.''
Ngân Hà: ''Nương nương, ta nghe được, sớm hay muộn gì cũng đến, cho nên chúng ta vẫn nên sớm làm quen thôi?''
''Đồ hệ thống phế vật nhà ngươi.'' Bạch Tiên Tiên lại nói: ''Ngươi tồn tại còn có tác dụng gì nữa?''
Ngân Hà cảm thấy như bị vạn tiễn xuyên tâm, suy nghĩ một lát, nó khó khăn nêu lên tác dụng của bản thân mình: ''Nương nương không biết sao? Đường đời rất dài chúng ta ai cũng cần phải có một người bạn tri kỉ bầu bạn. Ta làm bạn ngài, quan tâm ngài, có thể hóa thân thành Kim Mao, lại có thể đốc thúc người làm nhiệm vụ, đi học nhanh lên đi. Hôm nay không được đến trễ nha, bởi vì hôm nay Bạch Thủy Tâm sẽ từ nước Ý gọi điện đến trường học.''
Trong cốt truyện của nguyên chủ, thì trong điện thoại của nguyên chủ số điện thoại của Bạch Thủy Tâm đã bị Diệp Đình Thu chặn, nhưng giờ này ngày này lại không có Diệp Đình Thu chặn số điện thoại nữa, nếu Bạch Thủy Tâm nếu biết con gái mình trốn học, tất nhiên sẽ nhanh chóng từ Ý trở về hỏi tội cô, chuyện này sẽ gây bất lợi cho việc làm nhiệm vụ.
Trong lòng Bạch Tiên Tiên biết rõ, sau đó nói: ''Ngươi đúng là càng ngày càng dài dòng, nói cho dài lê thê cuối cùng cũng chỉ có một câu hữu dụng, còn có hôm nay đã là ngày thứ ba, hôm trước ngươi nói sẽ giúp ta tra hành tung của Diệp Đình Thu, đã tra được gì chưa?
Lại bị ký chủ xem thường, Ngân Hà quá mệt mỏi, nó không muốn yêu thương ký chủ nữa: ''.....Tư liệu buổi chiều sẽ có.''
Bạch Tiên Tiên ừ một tiếng, từ trên bàn cầm miếng bánh mì nướng đi ra ngoài cửa, vừa đi cô vừa nói: ''Tịch Tử Phong đã về chưa?''
''Đã về rồi.'' Ngân Hà nói: ''Chiều hôm qua anh ta vừa về tới, ngồi cả buổi trưa ở quán cà phê, anh ta....''
Ngân Hà muốn nói lại thôi.
''Nói.''
''Một bộ dáng lâm vào bể tình.'' Ngân Hà nói.
Bạch Tiên Tiên không hiểu: ''Ngươi làm sao có thể từ cảm xúc trên khuôn mặt của anh ta mà nhìn ra được tình cảm phức tạp vậy?''
Ngân Hà: ''Ngày đó anh ta chụp ảnh người rồi đem rửa khoảng một vạn tấm, dán đầy trong phòng ngủ của mình.''
——-
Thập Bát Sơn Yêu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT