Chuyện của Giang Phồn, Chu Tuế ít nhiều gì cũng từng nghe qua.
Năm đó khi chị gả cho Đường Dật Văn, đối phương vẫn là một diễn viên nhỏ không chút tiếng tăm, mà Giang Phồn lại là tình nhân trong mộng của muôn vàn đàn ông. Kết hôn ngay lúc đang ở đỉnh cao sự nghiệp, đối với khán giả xem phim có thể nói là một kích cực mạnh.
Sau khi kết hôn, sự nghiệp của Giang Phồn tụt dốc không phanh, dứt khoát lui về sau màn, nhưng lại không thu được kết quả gì tốt đẹp.
Mười năm nay, chị dần bị thị trường đào thải vì bận rộn việc gia đình mà không có tác phẩm mới; mà mức độ nổi tiếng của Đường Dật Văn lại không ngừng tăng cao, trở thành diễn viên thực lực vừa có bề dày vừa có chiều sâu ở cả hai vùng Đại Lục và Hồng Kông.
Bọn họ từng cộng khổ, nhưng lại không thể đồng cam.
Thật khiến lòng người thổn thức.
Đôi khi Chu Tuế cảm thấy cặp đôi Đường Giang này rất giống với bọn họ, nhưng khác nhau chính là, chính anh không biến thành Đường Dật Văn, Thịnh Minh Hàn cũng không phải Giang Phồn, hắn sẽ vĩnh viễn đứng ở đỉnh cao làng giải trí trong nước.
Giang Phồn đổ đầy hai phần ba nước, đặt ấm nước điện lên đế rồi nhấn chốt mở, hai giây sau, máy bắt đầu kêu ù ù.
Bên khóe mắt, Chu Tuế đang cẩn thận lau bọt nước trên bồn rửa, Giang Phồn phát hiện kì thực tính tình anh rất trầm lặng, không hề nóng nảy, hoàn toàn khác với nhân vật chính trong những lời bàn tán xôn xao trên mạng.
"Thực ra những thứ này nhân viên công tác đã dọn dẹp qua một lần rồi." Giang Phồn nói với anh, "Nhưng con người tôi luôn muốn những đồ mình sử dụng thì phải tự mình rửa sạch mới yên tâm. Tiểu Chu, cậu không cần ở đây với chị đâu, mấy việc này chị làm xong nhanh thôi."
"Không sao." Chu Tuế cũng không thiếu tinh tế đễn nỗi đó, anh tùy ý nói, "Khi ra ngoài em cũng có thói quen thu dọn mấy thứ này, dù sao em cũng không có việc gì làm, còn không bằng chia sẻ công việc với chị một chút."
Chị có chút ngạc nhiên, "Cậu cũng có bệnh sạch sẽ à?"
Động tác Chu Tuế hơi hơi ngừng, anh lắc nhẹ đầu.
Giang Phồn từ động tác này của anh mà chậm rãi hiểu ra chút gì đó.
Cậu ấy không có, nhưng lại có thói quen này......
Vậy thì là Thịnh Minh Hàn nhỉ?
Cũng đúng, hắn lớn lên chính là mang bộ mặt có thói ở sạch đến chết.
Camera trong góc bếp đột nhiên khẽ quay, Giang Phồn nhướng mày hỏi anh: "Vậy bình thường hai người ở nhà, cũng thường là cậu làm việc nhà hả?"
Chu Tuế nghĩ nghĩ, "Chắc là mỗi người một nửa, bình nước tương bị đổ ai thấy thì đi đỡ, không có chuyện ai làm nhiều ai làm ít."
Câu trả lời của anh cũng đã quá thông dụng rồi.
Như vậy cũng rất bình thường, có một số nghệ sĩ tính cách hướng nội, mới lên chuơng trình tạp kỹ chưa thả lỏng được, hoặc là không quen lắm với việc chia sẻ cuộc sống thực tế của mình nên càng gò bó, không chân thực.
Huống chi chương trình của bọn họ lại còn là chương trình về ly hôn, Chu Tuế bị mắng cả đường lại đây, không chừng câu nào đó bị đài hoa quả cắt ghép ác ý, bị cư dân mạng phân tích, suy đoán nên dùng từ càng phải cẩn thận một chút.
Hai người câu được câu chăng mà trò chuyện một lúc, sau khi thân thiết, Giang Phồn càng cảm thấy tính tình, tính cách Chu Tuế đều rất tốt, không sôi nổi hoạt bát quá đáng, cũng không quá xấu hổ kiệm lời. EQ anh rất cao, vừa có thể ý thức được cảm xúc nhạy cảm của người khác, lại biết nắm bắt, cân đối rất đúng mực.
Giang Phồn không khỏi có chút khó hiểu.
Kiểu người yêu mặt đẹp da trắng biết làm việc nhà, lại hiền lành nội liễm ân cần tốt bụng như Chu Tuế, đốt đèn cầu nguyện cũng khó mà tìm nổi ấy? Có phải chồng cậu ấy mắt không được tốt lắm hay không, vậy mà nỡ ly hôn với cậu ấy??
Còn chưa chính thức tiếp xúc, ấn tượng của chị đối với Thịnh Minh Hàn đã tụt xuống số âm.
Một lát sau, nhân viên công tác của tổ chương trình bấm chuông cửa biệt thự. Khi Chu Tuế đi tới, cặp đôi đồng tính giả đã mở cửa, lấy được một cái giỏ nhỏ.
Thịnh Minh Hàn và Đường Dật Văn nghe tiếng cũng đã xuống lầu.
Trong giỏ đựng vài hộp hoa quả và một tấm thẻ nhiệm vụ.
Trong nhóm thẳng nam có một nam sinh có phong cách giống Chu Tuế tên là Tống Lâm Thư, cậu giơ tờ giấy viết thư lên, wao một tiếng, nở một nụ cười ngọt ngào, sau đó chậm rãi chớp mắt với ống kính.
"Aiya, đây chính là thẻ nhiệm vụ của hôm nay sao? Giấy viết thư đáng yêu thật đó! Chỉ cần tôi nhìn thấy những thứ xinh đẹp là không đi nổi nữa. Xin hỏi thầy phụ trách đạo cụ, sau khi kết thúc tôi có thể mang cái này đi được không?"
Mọi người: "........"
Giang Phồn không khỏi rùng mình, trong lòng nghĩ tiểu thần tượng bây giờ cũng trâu bò thật, mấy lời kiểu này mà cũng có thể mặt không đổi sắc nói ra được.
Đến cả cộng sự thẳng nam Tào Duệ của cậu cũng mang vẻ mặt như táo bón.
Để không làm bầu không khí trở nên gượng gạo, Chu tuế chỉ động đứng dậy: "Nói ra cũng sắp tới giờ ăn cơm rồi, tôi vừa ngó thử tủ lạnh, bên trong cũng không có đồ ăn gì mấy, nhiệm vụ không phải là có liên quan đến cơm trưa đó chứ?"
Đúng ha, chương trình du lịch mà không ghi hình ăn cơm, không khoa học nha!
Nhân viên công tác nở một nụ cười thần bí, "Gần giống với suy đoán của thầy Chu, tổ chương trình đã chuẩn bị cho các vị một bữa ăn thần bí, mời mọi người mang theo trái cây lên xe đến địa điểm dùng bữa ghi trên thẻ, tới đó chúng tôi sẽ công bố nhiệm vụ cụ thể."
Tống Lâm Thư mở phong bì ra, quả nhiên trên tấm thẻ viết một hàng chữ:
Ngọc Tuyền Lâu, số 43 đường Nam Hương.
"Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta mau đi thôi?"
Mọi người chào hỏi lẫn nhau, mang theo điện thoại và chìa khóa, các cô gái còn mang một số đồ lặt văt như khăn giấy và son môi.
Tổ chương trình chuẩn bị tổng cộng hai chiếc xe cho bọn họ, mới ghi hình nửa ngày, tám người đã có chút khuynh hướng thân thiết.
Bởi vì trước đó Giang Phồn đã nói chuyện qua với Chu Tuế nên có chút gần gũi với anh, liền chủ động đưa ra lời mời tổ đội, Thịnh Minh Hàn và Đường Dật Văn tính cách tương tự nhau, đều là kiểu trầm tính ít nói, cũng không có dị nghị gì.
Tuy Tống Lâm Thu và Tào Duệ cũng muốn cùng đội với Thịnh Minh Hàn, cọ cọ chút màn ảnh và nhiệt độ, nhưng không ngờ Giang Phồn đã lôi kéo Chu Tuế trước, lúc này bọn họ cũng không tiện chen một chân vào.
Cũng may cặp đôi còn lại là tiểu hoa đán đang hot và tiểu sinh mặt trắng, cũng có độ nổi tiếng, vậy là đã phân bổ được vị trí rồi.
Đường Dật Văn và Giang Phồn sống ở Hồng Kông quanh năm, đã quen lái bên phải, liền ngồi ở hàng ghế phía sau. Chu Tuế nhường ghế lái cho Thịnh Minh Hàn, đến khi ngồi vào ghế lái phụ anh mới phát hiện, chiếc xe này có nhãn hiệu và kiểu dáng giống hệt với chiếc xe nhỏ họ mua.
Cũng không biết có phải trùng hợp không.
Bốn người đều ngồi im lặng, cả đường không nói một lời nào.
Ngọc Tuyền Lâu là một nhà hàng cổ kính, được xây dựng trên trường núi, trước cửa là một hồ nước nhỏ nhân tạo, bên trên còn có một cây cầu thoai thoải. Hai bên hồ được trồng một vòng những hàng tre và liễu xanh, khi gió thổi qua mặt nước sẽ nổi lên những gợn sóng lăn tăn, có chút ý vị của cảnh mưa bay trúc ngả.
Đi qua ngạch cửa, nhân viên phục vụ dẫn bọn họ đến chỗ ngồi đã đặt trước, đạo diễn Trịnh mặt đầy ý cười, đã đợi khá lâu.
Vừa nhìn thấy đạo diễn, mí mắt các khách mời liền giật giật điên cuồng.
Không biết hắn ta định bày trò quỷ gì nữa.
"Ra ngoài ăn cơm mọi người vui vẻ chút coi, mặt mũi như đưa tang thế làm gì." Đạo diễn Trịnh một tay chống eo, hơi có chút phong thái ngưòi già, hắng giọng, "Tôi không nói lời vô nghĩa nữa nhé, tôi nói trước về nhiệm vụ ngày hôm nay một chút, rất đơn giản, chính là đoán sở thích của cộng sự."
Hai người một đội, mỗi người phải viết tên ba món ăn đối phương thích ăn và ghét ăn lên bảng trả lời, trả lời sai không trừ điểm, mỗi câu trả lời đúng được cộng một điểm. Cuối cùng chiếu theo thứ tự tổng điểm, vị trí đứng đầu được ăn bữa ăn sang trọng, đứng thứ hai có thể ăn bữa A, đứng thứ ba ăn bữa B, cơm trưa của nhóm đứng hạng cuối cùng chính là giỏ hoa quả lúc nãy.
Chu Tuế nhìm thoáng qua nhóm thẳng nam, sắc mặt cả hai đều không được dễ nhìn cho lắm. Đương nhiên rồi, lúc riêng tư họ chưa từng ở chung với nhau, gặp phải tình huống đột xuất thế này rất dễ xảy ra sai lầm.
May mắn thay thiết lập của họ vẫn luôn là 'cặp đôi nhỏ thường xuyên xung đột chia tay rồi lại đoàn tụ', đôi tình nhân nhỏ công việc bận rộn rất khó ở chung với nhau nên không hiểu rõ sở thích của đối phương, loại lý do này miễn cưỡng có chút sức thuyết phục.
Còn lại, tự nhiên sẽ có fans CP bù vào giúp bọn họ.
Nhân viên công tác phát bảng trả lời xuống, bên trái viết những suy đoán của mình về đối phương, bên phải viết đáp án sở thích của chính mình. Trước khi đặt bút Chu Tuế liếc nhìn Thịnh Minh Hàn, phát hiện hắn đã đang viết rồi.
Tay anh dừng trên tấm bảng viết, chính mình cũng không thể nói rõ một thoáng dừng lại ấy là vì sao. Ống kính nhạy bén nhắm thẳng vào anh, quay lại được đặc tả khuôn mặt, Chu Tuế rũ mi mắt, Biết rằng mình không thể do dự nữa, nhanh chóng viết đáp án lên bảng.
Giang Phồn và Đường Dật Văn là đội đầu tiên nộp câu trả lời, Thịnh Minh Hàn theo sát sau đó, vợ chồng tiểu hoa đán sắc mặt bình tĩnh, hai phút sau cũng nộp. Chỉ còn lại đội của Tào Duệ, nếu không phải đang ở trước ống kính, chỉ sợ sớm đã mặt mũi bặm trợn rồi.
Cuối cùng vẫn đúng thời gian mà nộp đáp án lên.
Nhưng xem biểu tình sống không còn gì luyến tiếc này, có lẽ là không được ổn lắm.
Đáp án chính xác và câu trả lời đã nộp đều đã ở trên tay Trịnh Tòng Dung, hắn nhìn lướt qua, lộ ra vẻ mặt hơi ngạc nhiên sau đó cười nói: " Các bạn muốn tự mình đối chiếu hay là để tôi đọc đáp án trước mặt mọi người?"
"Tôi tôi tôi!"
Lúc này vì vội vàng và hoảng hốt, Tống Lâm Thư vậy mà quên bóp giọng nói, lộ ra giọng nói thật hơi thô của mình, tức khắc xấu hổ đến mặt hết đỏ lại đến xanh rồi trắng.
Một lúc sau cậu mới khôi phục lại giọng nói dịu dàng, "Chúng tôi tự đối chiếu vậy."
Trịnh Tòng Dung bèn phát bảng trả lời cho mọi người
Chu Tuế nhìn qua món ăn mình thích mà Thịnh Minh Hàn viết, thịt bò hầm cà chua, cá hấp bia, gà ba chén.
Hai món đầu đều là những món năm nay anh đã ăn rất nhiều, cá hấp bia là món cải tiến mà anh tình cờ ăn được khi đến Quý Lâm quay phim quảng cáo, sau khi trở về vẫn luôn nhớ mãi không quên, sau đó ở nhà cũng từng làm vài lần
Gà ba chén cũng là món trước đây anh rất thích ăn, nhưng có lẽ là do ăn quá nhiều, qua Tết Chu Tuế đã có chút ngấy nên không viết cái này ra, Thịnh Minh Hàn không đoán trúng cũng rất bình thường.
Chẳng qua điều làm Chu Tuế bất ngờ chính là công việc của cả hai đều rất bận rộn, từ khi kết hôn tới nay vẫn luôn chung đụng thì ít mà cách xa thì nhiều, Thịnh Minh Hàn vậy mà vẫn còn nhớ rõsở thích từ rất lâu về trước của anh.
Chu Tuế tính điểm, phát hiện mình cũng đoán sai hai món yêu thích của đối phương. Cũng không phải do anh không đủ tinh tế, mà là Thịnh Minh Hàn không đặt nặng khẩu vị ăn uống, ăn gì cũng vậy, không đặc biệt thích món nào.
Những món ghét ăn thì cả hai đều đoán đúng.
Khi công bố điểm số cuối cùng, nhóm Chu Tuế lấy được 9 điểm, bọn Giang Phồn có điểm số cao nhất, 10 điểm, tuy rằng đã ly hôn được vài năm, nhưng dù sao cũng sống chung với nhau lâu như vậy, những thứ này vẫn hiểu rõ.
Nhóm của Tống Lâm Thư ghi đước 5 điểm.
Tào Duệ rất nỗ lực, dựa vào trí nhớ kinh người nhớ lại chi tiết bản thảo phỏng vấn trước đó, một mình giành được 4 điểm, không khiến cho nhóm bọn họ quá mất mặt, ai nhìn cũng không phải rơi lệ.
Khiến họ ngạc nhiên nhất là nhóm của tiểu hoa đán, hai người chỉ ghi được 3 điểm, thấp nhất trong bốn cặp, chỉ có thể ăn giỏ hoa quả đã mang tới đây.
Chu Tuế nhớ lại vẻ mặt vô cảm vừa rồi của hai người họ, lúc này mới lấy lại tinh thần, e rằng đó không phải biểu hiện bày mưu tính kế gì, mà là biết chắc lần này sẽ thua.
Chiều nay vẫn còn kế hoạch, vì để kịp chuyến bay mà buổi sáng mọi người đều chưa ăn được mấy, nếu buổi trưa chỉ ăn mỗi hoa quả thôi thì sợ rằng sẽ không chống đỡ nổi.
Vì vậy Chu Tuế đi tìm Giang Phồn, muốn thương lượng với chị một chút, xem mọi người có thể chia vài món ra không, ít nhất cũng giúp hai người họ được no bụng.
Giang Phồn cũng nghĩ như vậy, dù sao bữa ăn sang trọng tổng cộng có năm món ăn, sức ăn của họ không lớn, ăn không hết sẽ thành lãng phí.
Bữa ăn của bọn Chu Tuế tuy chỉ là phần ăn A nhưng cũng có đến bốn món, hai món thịt, một món rau và một món canh nên vẫn còn một ít để bù đắp. Phần ăn B giống của nhóm Tào Duệ cũng chỉ có thể miễn cưỡng no bụng thôi.
Về phần Thịnh Minh hàn, hắn vẫn luôn không quan tâm tới những chuyện này, chuyện nhỏ trong nhà đều do Chu Tuế quyết định, cho nên hắn cũng không có ý kiến gì.
Chu Tuế đang định báo với hắn một câu, quay người lại, ánh mắt không có cảm xúc gì của Thịnh Minh Hàn quét qua quét lại trên người anh, một lúc sau mới lạnh lùng rời đi.
Chu Tuế: "?"
Thế này là làm sao vậy.
_______________________________
Tác giả có điều muốn nói:
Vợ sai nhiều hơn hắn nên là kém người ta một điểm, tủi thân.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT