Đứa nhỏ sinh ra rất thuận lợi, là một bé trai, nặng ba cân tám. Hồi trước tôi đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định một chữ An, Trần An, tôi chỉ mong đứa nhỏ có thể bình an vô sự mà lớn lên. 
Sản phụ vẫn cần phải tĩnh dưỡng thêm một thời gian nữa, thế nên tôi đã cộng thêm 50% tiền phí, nghe nói người kia cảm thấy rất vui. Đứa bé đã được bảo mẫu tôi thuê chăm sóc, dường như tôi cũng không còn lý do gì để nán lại đây thêm nữa. Thậm chí, Ngô Minh còn rất chu đáo mà mời đến một đội điều dưỡng, sau đó báo với tôi rằng ngay sau khi em bé chào đời thì chúng tôi có thể cùng nhau trở về bằng chuyên cơ.
Có vẻ như tôi cũng không còn lý do gì để tiếp tục ở lại nơi đây, công việc trong nước của tôi đã bị tích lũy lại rất nhiều, tôi không nên cho mình có thêm bất kỳ kỳ nghỉ nào nữa.
Mặc dù tôi đã bảo trợ lý chuyển tiền vào tài khoản bệnh viện của Trương Thần, nhưng tôi vẫn không kiềm chế được mà đi đến phòng bệnh của hắn —— cảm ơn trời đất, may là bây giờ hắn đang không ở trong phòng bệnh. 
Tôi không biết nếu như hắn đang ở nơi đó thì tôi sẽ làm ra chuyện gì, tóm lại là chúng luôn đi ngược với lý trí của tôi. 
Tôi leo lên xe, đi ra sân bay và quyết định sẽ quay về Trung Quốc ngay lập tức. Có lẽ sau khi về đó, tôi sẽ trở lại là cái tên Trần Hòa Bình bình tĩnh lạnh nhạt kia, thế giới của tôi sẽ chỉ còn cần đến sự nghiệp, không cần tình yêu. 
Tôi đi đường rất thuận lợi, không có đồ đạc gì bị bỏ sót, nhưng đột nhiên lại có một cuộc điện thoại gọi tới cho tôi. Như có tâm linh tương thông, khi tôi ra đến sân bay thì chợt nghe được tin sắp có mưa bão, cho dù có là máy bay riêng thì cũng không được phép cất cánh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play