Nhà của tôi ở thành phố Ôn được bảo quản rất tốt, khi tôi mở tủ lạnh ra, trong đó thậm chí còn chứa đầy trái cây hữu cơ; cấp dưới của tôi hỏi tôi có muốn cử người giúp việc qua đây không, tôi từ chối.
Nhưng khi tôi ngồi trên ghế sô pha và bật TV như tôi vẫn thường làm, tôi không thể lấy lại cảm giác sống một mình như trước đây nữa.
Tôi sẽ vô thức chuyển kênh sang kênh tài chính, nghe một hồi lại không nhịn được mà gọi mấy cuộc điện thoại, dặn dò một số việc gần đây cần phải làm.
Tôi không chịu nổi nữa đành phải tắt điện thoại đi rồi mở máy tính, máy tính đã lâu không khởi động nên phải mất thêm vài giây so với dự kiến. Khi tôi di chuột liền nhìn thấy luận án tiến sĩ đang làm dang dở và con game mới chơi được hơn một nửa chặng đường.
Tôi mới đi chưa đầy một năm mà những thứ này đã trở nên quá xa cách với tôi rồi, thậm chí tôi còn quên mất mình muốn làm gì và đã có những kế hoạch gì vào thời điểm đó.
Khi tôi vào nhà tắm, tôi đã quên đun nước và chỉnh nhiệt độ nước; lúc thái rau thì suýt chút nữa cắt vào ngón tay, tối nằm trên giường thì cả cổ và lưng đều kháng nghị vì thấy giường ngủ quá cứng.
Từ tiết kiệm đến xa hoa thì dễ, nhưng từ xa hoa đến tiết kiệm thì khó, thậm chí tôi còn bắt đầu cảm thấy lo lắng rằng sau khi trả lại mọi thứ cho Trương Thần, liệu tôi có cảm thấy không quen khi sống lại cuộc sống bình thường không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT