Yêu thích ấy à.
Khi còn trẻ, thích một thứ gì đó là một chuyện cực kỳ đơn giản và thoải mái, khiến người ta phải ghen tị. Trên đường về nhà, tôi vẫn luôn nghĩ về thời niên thiếu của mình, cũng nhớ đến Trương Thần của khi ấy. Rõ ràng hắn đã từ từ lớn lên từng ngày từng ngày ngay trước mắt tôi, nhưng cuối cùng hắn lại biến thành một dáng vẻ mà tôi hoàn toàn không ngờ đến và không hề mong đợi.
Trương Thần.
Tôi gọi tên của hắn, mang theo sự đau khổ và căm hận đeo bám suốt bao nhiêu năm, mang theo tình yêu và ngọt ngào tích trữ trong nhiều năm ròng —— đến cùng thì tôi cũng chẳng thể nào cấm đoán được chính mình, tôi vẫn còn quan tâm đến hắn.
Khi xe ô tô quay trở lại bãi đậu xe dưới tòa nhà công ty, tài xế lái xe cho tôi đột nhiên nói một câu: “Ngài Trần, ngài phải tự chăm sóc tốt cho mình đấy.”
Tôi không nói gì, chỉ bước xuống xe rồi đi thang máy leo thẳng lên phòng làm việc, tiếp tục làm những công việc vẫn còn dang dở.
Mùa hè mới vừa ập đến thì phía bên trên đã có động thái lớn, cả nước thành lập năm thành phố thí điểm để thực hiện chính sách kinh tế mới, thành phố Lộc cũng nằm trong số đó. Tôi liếc mắt nhìn bản thông báo cụ thể, chủ yếu là dùng đề án trước kia của tôi làm gốc; nhưng trung tâm chính thức tập trung mọi sự tuyên truyền quảng bá là do Trịnh Đông Dương quản lý —— anh ta vừa đúng lại đang chịu trách nhiệm về việc tiến hành cải cách kinh tế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT