Hồi
ức của tôi dừng lại ở thời điểm chúng tôi cùng nở nụ cười khi xuống tàu hỏa,
hiện tại tôi phải trở về với thực tại trước mắt.
Trước
mắt tôi vẫn là một không gian tối đen như mực, xung quanh tôi không hề nghe
thấy bất cứ âm thanh nào. Tôi muốn gọi mấy lần nữa nhưng môi lại khô khốc nên
đành phải từ bỏ ý định này.
Tôi
đã ở đây bao lâu rồi? Đã mấy tiếng đồng hồ trôi qua? Là một ngày? Hay hai ngày?
Dường
như tôi đã ở trong bóng tối một thời gian dài, dài đến nỗi sắp không thể chịu
đựng được nữa, dài đến nỗi những cảm xúc mặt trái bắt đầu dâng lên trong tâm
trí tôi.
Tôi
nghĩ tới cái chết của ông nội, nghĩ tới bóng lưng khi rời đi của mẹ, rồi lại
nghĩ đến Trương Thần.
Hắn
ngậm thuốc lá, vuốt lưng tôi rồi nói với tôi: “Trần Hòa Bình, cậu cảm thấy khó
chịu à?”
Đầu
tôi đau như búa bổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT