Mải suy nghĩ, Yuri không biết mình đã nở nụ cười lúc nào. Anh không nhận ra vì không thực sự có ý định mỉm cười, và có thể gần đây anh đã cười một hoặc hai lần, nhưng gần đây, có lẽ vì hàng loạt chuyện khó nhằn xảy ra nên chẳng có gì đáng cười cả.
“Không thành vấn đề,” Yuri lẩm bẩm trong hơi thở và nhìn xuống Ling Xinlu.
Cậu thanh niên này cười rất đẹp và thường xuyên, nhưng từ nay về sau sẽ khó có thể nhìn thấy khuôn mặt tươi cười đó. … …Thật đáng tiếc.
Suốt đêm qua cậu ta đã nghĩ gì vậy? Trôi nổi giữa trạng thái tỉnh tỉnh mê mê. Giữa nỗi đau thể xác khủng khiếp đó và cơn giận dữ đang bóp nghẹt tâm trí.
Nếu nghĩ về điều đó, cậu ta thực sự là một người khắc nghiệt và có vẻ ngoài không phù hợp với tính cách thực sự của mình. Khi cơ thể bị tổn thương đến mức đó, Yuri có thể đoán được cơn đau sẽ như thế nào sau khi thuốc mê hết tác dụng. Trước đây cũng vậy, khi anh bị trúng hai phát đạn. Cảm giác như mọi dây thần kinh trong cơ thể đều tập trung ở đó, da thịt bị xé nát và đốt cháy, khiến anh khó thở.
Tuy rằng không thể ít hơn, nhưng cậu ta thậm chí không muốn uống thuốc giảm đau, cũng không hề kêu đau một lần. Điều làm cậu ta khó chịu hơn cả đó chính là vết thương đang gặm nhấm trái tim đó. Niềm kiêu hãnh, lòng tự trọng hay điều gì đó quan trọng hơn đã bị tan vỡ.
Yuri kéo chiếc ghế đã được ném cạnh giường từ tối qua lên và ngồi xuống cạnh giường, ngay sau lưng cậu ta. Và lặng lẽ nhìn người thanh niên trên giường.
Đã bao lâu rồi? Chắc không lâu đến thế.
“Đừng nhìn. Tôi cảm thấy tồi tệ khi cứ bị anh nhìn như thế."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT