Anh tìm được một chỗ ở gần bờ sông. Khách sạn tồi tàn khác xa với cái cao cấp mà chính phủ Nga đã mời. Nó còn có nhiều loại phòng khác nhau, nhưng vì việc tắm nước nóng rất cần thiết nên anh đã chọn phòng đắt nhất. Nhưng mà đến lúc bước vào anh không thể hiểu tại sao nó lại đắt thế. Giá cả chỉ thay đổi từ việc cửa sổ có hay không. Trong căn phòng chật hẹp, chỉ có một chiếc giường cũ mà một người chỉ có thể nằm và một cái bàn đơn giản bị hỏng chân. Một chiếc ti vi chỉ bằng lòng bàn tay mà anh đã tự hỏi liệu có đủ nguồn điện để bật hay không. Dường như càng không thể mơ về wifi hay gì đó tuơng tự.
Tất nhiên nếu chỉ cần nước chảy tốt thì những điều như vậy không phải vấn đề gì cả. Anh cởi bỏ bộ quần áo ôm sát vào người và đứng dưới vòi sen. Anh vặn van nhiệt độ sang nước nóng hoàn toàn ngập tràn để làm tan chảy cơ thể có thể đóng băng. Tuy nhiên, nước nóng mà anh mong đợi chỉ chảy ra khi đã phải tắm xong với nước lạnh. Không có chiếc áo tắm bình thường như những nơi khác, nên anh mang một cái khăn tắm lớn quấn quanh eo và ra ngoài.
Đột nhiên, một cái gì đó xuất hiện rồi phân tán ra nhanh chóng ngay trước mắt. Là con gián. Ít nhất là ba hoặc bốn con. Chúng còn đẻ trứng và giao phối ngay cả khi nhiệt độ xuống dưới âm 4 - 50 độ C ở Siberia.
Anh lắc đầu và ném mình lên giường. Bụi bẩn bay lên từ chiếc đệm khiến mũi và họng anh cảm thấy ngứa ngáy. Vì lý do đó mà anh không ngừng ho khi vẫn không thể ngồi dậy. Hoàn toàn không có chút sức lực nào để nhấc một ngón tay. Và cũng không có gì lạ nếu cái giường sụp đổ ngay bây giờ. Dù vậy thì trước hết anh cần ngủ một giấc ngủ đã. Cơ thể quá nặng nề, đầu óc cũng đờ đẫn. Chỉ cần nhắm mắt lại một thoáng thôi là đầu óc cũng trở nên trống rỗng. Đôi mắt nhanh chóng trở nên mơ hồ.
Anh đếm từng ngày khi nhắm mắt lại. Đã đến lúc phải liên lạc với mẹ. Anh nên làm gì đây vì điện thoại va mọi thứ đều mất hết rồi. Anh lơ mơ và tưởng tượng về trường hợp bị cắt đứt hoàn toàn liên lạc với mẹ. Cách khoảng một ngày thì không sao nhưng nếu mấy ngày trôi qua như thế, mẹ có thể sẽ rời khỏi nhà và trực tiếp đến tìm Taekju.
Vào một ngày nào đó, mẹ anh sẽ đổ bệnh nếu bà biết Taekju không phải là một công nhân viên viên chức bình thường. Mẹ anh nói rằng thà rằng để bà ấy ra đi trước còn hơn là dõi theo anh để rồi giống như bố và anh trai của anh.
Không được. Không được. Anh vội bật người dậy. Anh cầm điện thoại trên bàn và gọi cho sảnh. Lạ lùng thật, không có tín hiệu. Anh ngắt và gọi lại lần nữa nhưng vẫn vậy. Nghi ngờ, anh rút dây điện thoại ra. Đúng như dự đoán, dây đã bị chuột cắn nát ở đầu trên. Anh tức giận đến bùng nổ. Và ném thẳng điện thoại đi. Hôm nay không có gì là theo ý mình cả.
Làm sao đây. Anh vò rối đầu tóc và nghĩ rằng chỉ có một cách duy nhất. Anh không có dũng cảm để mặc lại bộ quần áo ướt nhẹp kia. Thay vào đó, anh chỉ quấn cái khăn tắm quanh eo chỉ che phần dưới và bước xuống tầng một. Trái với nỗi lo lắng, anh đã không gặp một vị khách nào khác. Ông chủ đang ngủ gật ở quầy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play