Quân sự Đế Hải và quân bộ từ trước đến nay luôn có quan hệ
mật thiết, cũng là một trong những điểm mấu chốt tuyển ra nhân tài.
Bởi vậy, những xã đoàn tuy rằng tuyên bố
đều là tổ chức trong trường, nhưng trên thực tế sau lưng thường thường đều có
thế lực nhất định chống đỡ. Theo phương diện nào đó mà nói, cũng là một con
đường trọng yếu để các bộ phận hạch tâm của đế quốc sớm chiêu mộ nhân tài.
Ví dụ như xã đoàn chiến đấu là do bộ phận
tác chiến đơn binh tài trợ, phía sau xã đoàn cơ giáp là đơn vị cơ động cơ giáp,
xã đoàn văn hóa và giải trí là điểm chiêu mộ cố định của đoàn nghệ thuật giữa
các vì sao... Về phần tên đội tuần vệ Đế Hải nổi tiếng, không ít thành viên đều
đã có được huân chương quân hàm do đế quốc chính thức ban bố, chỉ cần tốt
nghiệp là có thể trực tiếp tiến vào bộ phận hạch tâm đảm nhiệm chức vụ quan
trọng.
Lộ Cảnh Ninh cầm tư liệu do nhân viên tư
vấn gửi về cũng nghiên cứu qua một lần, đơn giản chọn ra mấy xã đoàn thoạt nhìn
có vẻ tao nhã một chút, sau đó lại lâm vào do dự.
Ngôn Hòa Bân vừa vặn từ bên ngoài trở về,
Lộ Cảnh Ninh ngẩng đầu chào hỏi: "Ngôn Hòa Bân, thầy đã nói với các cậu về
chuyện xã đoàn chưa? Ý định của cậu là gì?”
Ngôn Hòa Bân đem giày đặt ngay ngắn ở cửa,
đối với vấn đề này trả lời không chút do dự: "Xã đoàn cơ giáp.”
Lộ Cảnh Ninh phát giác vị bạn cùng phòng
này của cậu thật sự rất thích cơ giáp, lúc phân viện không chút do dự lựa chọn
tam viện, ngay cả xã đoàn cũng cùng cơ giáp có quan hệ mật thiết.
Kỳ thật xã cơ giáp cũng nằm trong phạm vi
suy xét của Lộ Cảnh Ninh, nhưng khảo hạch tuyển người mới của xã đoàn này chia
làm hai nội dung, cũng chính là hai phương hướng chế tạo cơ giáp và chiến đấu.
Chế tạo cơ giáp, cậu tự nhiên căn bản
không cần suy nghĩ.
Để cậu chế tạo cơ giáp? So với việc tháo
dỡ máy, có lẽ khả năng kinh doanh có tay nghề cao hơn.
Bất quá loại chiến đấu cơ giáp giả định
này, đối với cậu mà nói ngược lại là một miếng bánh ngon.
Nếu là bình thường Lộ Cảnh Ninh đương
nhiên hoàn toàn không cảm thấy lo lắng, nhưng gần đây hết lần này tới lần khác
còn đang trong giai đoạn hỗn loạn.
Tuy rằng sau khi lấy được dấu hiệu tạm
thời của Văn Tinh Trần, quả thật thắt lưng không mỏi, chân không đau, ăn cơm
cũng thơm, nhưng cậu rốt cuộc là không có thử qua kích hoạt năng lượng
pheromone, ai biết có thể không cẩn thận lại tạo ra cái gì?
Lộ Cảnh Ninh cảm thấy gần đây “hầu bao”
của mình có chút mỏng manh, vẫn là an phận một chút tương đối tốt, suy nghĩ một
chút, vẫn là thở dài: "Ôi, tôi xem lại vậy.”
Ngôn Hòa Bân đáp một tiếng, ngồi ở trước
chỗ ngồi mở quang não ra.
Lộ Cảnh Ninh kỳ thật đã sớm phát hiện, mấy
ngày gần đây Ngôn Hòa Bân chỉ cần có thời gian sẽ tiến vào trong hệ thống kiến
tạo cơ giáp. Mới đầu còn chỉ là cảm khái học bá quả nhiên so với học tra bọn họ
còn siêng năng hơn, lúc này mới phảng phất hiểu được, hứng thú tiến lại gần:
"A? Cậu muốn dùng chiếc cơ giáp này đến xã đoàn cơ giáp ứng tuyển sao?”
Ngôn Hòa Bân: "Ừm, tối nay sửa lỗi
lần cuối một chút, không biết có thể làm được hay không.”
Lộ Cảnh Ninh quét một vòng vẻ ngoài của
chiếc cơ giáp kia, đưa ra khẳng định tuyệt đối: "Tôi cảm thấy OK!”
Giọng điệu của Ngôn Hòa Bân không gợn
sóng: "Cảm ơn.”
Lộ Cảnh Ninh: "..."
Phản ứng lạnh lùng như vậy là chuyện gì
xảy ra, cậu thật sự cảm thấy OK mà người
anh em!
Ở phương diện chế tạo cơ giáp cậu quả thật
là một tên học tra không sai. Nhưng từ nhỏ đến lớn mưa dầm thấm lâu, chưa từng
chế tạo qua cơ giáp nhưng cũng đã từng thấy qua cơ giáp chạy đi!
Cậu sờ qua cơ giáp không có hơn một ngàn
thì cũng là mấy trăm, hiện tại chỉ nhìn cấu tạo và bố trí chiếc cơ giáp của
Ngôn Hòa Bân này, lấy ánh mắt độc đáo của cậu mà xem, liền biết nhất định là
một nhân vật tàn nhẫn. Cho dù hiện tại còn có vẻ có chút non nớt, nhưng chỉ cần
có chuyên gia đến đề cao một chút, sau khi hoàn thiện tuyệt đối sẽ là một đại
sát thủ trên chiến trường.
Thế nhưng nhìn bộ dáng Ngôn Hòa Bân, tựa
hồ đối với khen ngợi của cậu không chút nào để ý.
Lộ Cảnh Ninh suy nghĩ một chút vẫn cảm
thấy quên đi, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là ở trong lòng âm thầm cân nhắc
một chút.
Loại phỏng vấn này hình như quả thật rất
thú vị, lúc cơ giáp xã đoàn tuyển người mới, cậu rảnh rỗi cũng đi theo xem một
chút là được rồi.
Đáng tiếc là, náo nhiệt này rốt cuộc vẫn
không có xem được.
Buổi chiều hôm đó, ngay khi Lộ Cảnh Ninh
chuẩn bị ra khỏi cửa, bỗng nhiên nhận được một tin nhắn từ ban giám hiệu nhà
trường.
Ngôn Hòa Bân đã sớm chuẩn bị xong, cùng
Nhâm Cẩm, Túc Gia Niên ở ký túc xá cách vách chờ ở cửa, thấy cậu nửa ngày không
có động tĩnh, không khỏi hỏi: "Làm sao vậy?”
"Mọi
người đi đi, tôi đoán là không đi được rồi." Vẻ mặt Lộ Cảnh Ninh cũng có
chút hoang mang, " Cố vấn, bảo tôi hiện tại nhanh chóng
đến phòng giáo vụ một chuyến.”
Rất hiển nhiên, cậu cũng không hiểu tại
sao đột nhiên bị gọi đến phòng giáo vụ.
Phá hư trong lớp cơ giáp nên bồi thường,
cậu đều đã bồi thường, về sau hình như cũng không có chọc chuyện gì khác mà?
Nhâm Cẩm dù sao cũng là fanboy số một của
Lộ Cảnh Ninh, nghe cậu nói như vậy không khỏi có chút uể oải: "Vậy được
rồi, chúng ta đi trước đi. Lộ ca nếu kết thúc sớm, nhớ nhất định phải tới xem
một chút.”
Lộ Cảnh Ninh vỗ đầu hắn một cái:
"Được rồi, biết rồi, kịp đến tôi nhất định sẽ đi qua.”
Sắc mặt Nhậm Cẩm vui mừng thấy rõ, hớn hở
vẫy tay với cậu: "Lộ ca tạm biệt! Chờ cậu đến!”
Lộ Cảnh Ninh nhìn theo bọn họ rời đi, nhìn
ghi chép liên lạc vừa rồi nhíu mày, xoay người mở tủ quần áo ra.
Vừa vươn tay, trong lúc vô tình liếc thấy
hai cái áo khoác treo trong góc, hơi dừng một chút.
Lúc trước không phát hiện, Văn Tinh Trần
trước đó đã hai lần cho cậu mượn áo khoác của hắn, hiện tại đều ở lại nơi này,
cũng không biết quần áo còn có đủ mặc hay không.
Nếu không, tìm một cơ hội để trả lại?
Lộ Cảnh Ninh đứng tại chỗ trong chốc lát,
không khỏi nhớ tới yêu cầu của người nọ —— nếu như muốn trả lại, nhớ giặt sạch
trước.
Một lát sau, cậu tiện tay lấy một cái áo
khoác bên cạnh, không chút do dự đóng c� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).