Cuối cùng Hoa Liên cũng nhịn được cơn ho, bình tĩnh lại, xúc động nói: “Tiểu sư muội, muội khá... à, chủ động.”
Dư Đào: “...”
Du Đào không nói nên lời, nàng cảm thấy mình sống không còn điều gì hối tiếc nữa: “Nhị sư huynh, tại sao huynh lại ở đây?”
Hoa Liên tặc lưỡi hai lần: “Ta đã ngồi ở đây suốt. Ai biết từ khi muội bước ra, ánh mắt lại dán chặt vào Úc Ly không rời đi giây nào, cũng không phát giác ra ta đang ở bên trái cửa.”
Du Đào chỉ có thể che mặt, mặt nàng nóng bừng: “Ta tưởng huynh cũng cùng mọi người rời đi.”
“Lời ta vừa mới nói cũng không có ý gì, cũng chỉ là ngủ bình thường mà thôi, nhị sư huynh, huynh đừng hiểu lầm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play