Hoa Liên nhướng mày trước động tác quen thuộc của nàng, chợt nhớ ra tiểu sư muội của mình thực chất là người sống ở Hải Thành.
Hắn tìm một chiếc ghế ngồi xuống, nằm tựa lưng vào ghế trò chuyện với nàng: “Tiểu sư muội, muội câu cá có giỏi không?”
Thu lưới cần phải mất một khoảng thời gian, Du Đào gật đầu: “Về cơ bản, không có ai ở Hải Dụ Thành là không biết câu cá. Dù sao thì họ cũng phải kiếm sống.”
Hoa Liên liếc nhìn Úc Ly, cảm thấy hai người bọn họ sẽ không chủ động trò chuyện, vậy nên hắn chỉ tự mình làm bà mối cho bọn họ, tự mình đề cập đến chủ đề: “Nghe nói người sống ven biển rất giỏi bơi lội. Còn tiểu sư muội thì sao?”
Du Đào cười cong mắt: “Lúc đầu thì muội không biết, quen rồi thì sẽ biết bơi, nếu không từ trên thuyền rơi xuống thì biết làm sao bây giờ.”
Hoa Liên mỉm cười: “Sư đệ của ta không biết bơi, nếu hắn bị ngã khỏi thuyền, chắc cũng chỉ biết quơ quào loạn xạ thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT