Hắn thuận miệng thuật lại những gì mình đã nói với Du Đào, hắn nhìn Chu Tú đang bưng canh gừng đến trước mặt hắn, sẵn dịp này nói luôn: “Sư nương, người cũng đừng phí công tìm người, ta sẽ không trở về.”
Hắn giơ tay vừa định tiếp nhận canh gừng, Chu Tú bỗng nhiên thu hồi lại, bà đặt mạnh lên trên bàn, mặt trầm xuống: “Đừng uống, tiểu tử thúi, sao không để cá đến cắn ngươi nhiều một chút, còn trở về làm cái gì, ngươi hãy đi sống với cá luôn đi, để cho nước trong hồ Lăng Ngưng tẩy rửa sạch sẽ đầu óc ngươi!”
Văn Minh bị mắng có chút bối rối, ngày thường Chu Tú chưa bao giờ nói chuyện nghiêm khắc đối với hắn, cho dù là khi hắn rời khỏi tông môn bà cũng không có mắng hắn, ngữ khí nặng nề như vậy vẫn là lần đầu tiên.
Vẻ mặt hắn hoang mang khó hiểu: “Đột nhiên xảy ra chuyện gì vậy? Ta đã ở ngoài tông môn mấy năm, sư nương cũng không phải lần đầu tiên tìm người tới khuyên ta……”
Chu Tú cảm thấy ngực hơi đau vì tức giận, khó trách Du Đào khi trở về thần sắc lại kỳ lạ như vậy.
Bà ngước mắt lên bình tĩnh nhìn Văn Minh: “Chính ngươi cũng biết nói là không biết toàn cảnh của người khác thì không nên tỏ ý kiến, vậy ngươi có hiểu biết gì về Du Đào sư điệt không? Nàng từ nhỏ lẻ loi một mình lớn lên, thậm chí một người thân bên cạnh cũng không có, ngươi nói những lời này, câu nào cũng là đâm một dao xuyên vào trong lòng nàng không phải sao?”
Văn Minh sửng sốt tại chỗ.
-

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play