Mặc dù chỉ là thuận miệng hỏi như vậy……
Nhưng giờ phút này khi Du Đào đang mang theo mèo nhỏ đi xuống núi mà vẫn còn có chút lâng lâng.
Bởi vì bình thường mèo nhỏ luôn lạnh lùng không để ý tới người khác, Du Đào chỉ thuận miệng hỏi như vậy, căn bản không nghĩ tới nó vậy mà lại gật đầu thật sự đồng ý.
Tuy nhiên hắc miêu vẫn không chịu để cho nàng ôm, nó chỉ nhẹ nhàng nhảy lên trên vai nàng, ngồi xuống.
Mèo nhỏ rất nhẹ, không nặng bao nhiêu, Du Đào sợ nó ngồi không yên nên nàng cố ý đi rất chậm.
Dọc theo đường đi nàng gặp phải không ít đệ tử trong tông môn, bọn họ sôi nổi quay đầu đưa ánh mắt tới tìm tòi nghiên cứu, nàng còn gặp được sư tỷ Lục Thanh Vũ vừa lúc cũng xuống núi.
Lục Thanh Vũ mỉm cười: “Đào Đào sư muội, đây là con mèo ở Vân Cảnh Phong mà muội nhắc tới phải không?”
Bình thường nàng ấy rất thích những thứ đáng yêu nên liền đến gần vốn định duỗi tay sờ một phen, nhưng đột nhiên đối mặt với ánh mắt đạm mạc lạnh băng của hắc miêu, tay nàng ấy liền cứng đờ, máu trong người cũng chảy ngược.
Không biết sao, nàng ấy cảm giác được một cỗ lực áp chế vô hình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT