giọng nam vang lên Nhạn Diên quay lưng lại phía sau nhìn thẳng vào đôi mắt đó, dưới ánh sáng vàng của buổi chiều nam nhân đó cứ như thánh nhân gương mặt tuấn tú vô cùng ánh sáng của mặt trời chiếu rọi phía sau lưng hắn
Nhạn Diên: nếu được tôi rất muốn làm gió nhưng đáng tiếc tôi lại là hồ. Số phận định đoạt tôi từ khi sinh ra đã không thể tiêu diêu tự tại như gió chỉ có thể bị ràng buột không thể chối từ
Xung La: theo như tôi biết cô bỏ trốn cũng vì muốn thoát khỏi nơi đó nhỉ?
Nhạn Diên: vâng ạ.. tôi thật sự muốn rời khỏi nơi đó
Xung La: nếu nói như vậy cô ở đây cũng không sao nhỉ? chỉ cần không về nước Phổ là được mà?
Nhạn Diên: tại sao ở các cung lại thanh vắng hơn mọi ngày vậy ạ
Xung La: hôm nay là ngày sinh nhật của 1 người quan trọng đối với Xung Manh nên cả cung hầu như đều tập trung ở ngoài trời ăn mừng, từ đây tới tối các cuộc thi sẽ không ngừng được tổ chức cho nên các người hầu đều đi tiệc tùng hết rồi
Nhạn Diên: dù phải mở tiệc lớn như vậy như không có 1 ai trong vương cung có phải hơi kì lạ không ạ? ít nhất những công chúa hoàng tử không đi thì phải có 1 vài người hầu chứ?
Xung La: bởi vì nếu không tham gia tiệc lớn này sẽ bị chém đầu. Đây là cách chúng tôi tỏ lòng cảm kích đối với người đó
Nhạn Diên: vậy tại sao ngài lại ở đây,ngàu không sợ bị chém đầu sao?
Xung La: ta đến đưa cô cùng tham gia tiệc đó
Nói xong Xung La nắm tay Nhạn Diên dắt cô đi đến bữa tiệc nơi đây đường đi vô cùng xinh đẹp mỹ lệ 2 bên đường dòng người đổ xô đi tham gia tiệc không hề ích hầu như mọi người đều có nụ cười trên môi, họ mặc những bộ đồ đặt trưng màu trắng và có phụ kiện họa tiếc màu vàng hầu như cả nam lẫn nữ đều ăn mặc như vậy, trẻ em người lớn dắt tay nhau vui đùa trên phố tiến bước đến bữa tiệc. Nhạn Diên thấy mình mặt đồ lạt quẻ giữa đám đông, và cả nhị hoàng tử cũng không mặt đồ giống họ, nên Nhạn Diên thấp giọng hỏi
: nhị hoàng tử, ngài và ta mặt đồ như vậy không sao chứ?
Xung La: không sao hoàng tộc có quyền ăn mặt khác biệt, chỉ có người dân mới ăn mặt như vậy thôi còn chúng ta thì không cần
Nhạn Diên: khoan đã, vậy tôi lấy thân phận gì, nhị hoàng tử tôi không phải hoàng tộc Xung Manh
Xung La: không sao! từ nay cô chính là người tình của ta
Nhạn Diên: cái gì? nhị hoàng tử! cho tôi thân phận người hầu cũng được mà?
Xung La: nếu vậy trong yến tiệc có người muốn cô ta lấy lí do gì từ chối đây?
đang nói chuyện 1 cỗ xe ngựa to chạy với tốc độ lớn đâm thẳng vào dòng người. Nhạn Diên thấy xe hình như không có í định dừng lại cô không kịp nghĩ gì liền nhảy về phía Xung La khiến cả 2 ngã ra đằng sau mới may mắn tránh được chiếc xe ngựa
Nhạn Diên thấy cơ thể mình đau nhưng phía dưới thân cô nhị hoàng tử đang bị đè hình như còn đau hơn cô rất nhiều
Xung La: cô mau ngồi dậy đi, sao lại lấy tôi làm đệm thịt chứ ê ẩm cả người
Nhạn Diên ngồi dậy, đưa tay í muốn nhị hoàng tử đưa tay cho mình nắm kéo lên nhưng hắn vẫn cứ nằm lì dưới đất nhìn chằm chằm vào Nhạn Diên không cử động. Nhạn Diên nhìn nam tử đang nằm đó cảm thấy mệt mỏi vô cùng không chịu được đành ngồi xuống, Xung La cứ nghĩ cô sẽ lấy tay hắn nắm lên ai ngỡ Nhạn Diên cũng nằm xuống đất cùng hắn
Mọi người xung quanh lúc nãy tránh được chiếc xe ngựa đang mắng chửi nhìn thấy 2 người 1 nam 1 nữ cứ nằm dưới đất họ thấy 2 tên này bị gì đó thì thầm chỉ trỏ vào Nhạn Diên và Xung La. cho dù mặt của Xung La có dày đến mức độ nào thì cũng cảm thất ngượng ngùng hắn đành đứng dậy còn Nhạn Diên thì cứ nằm đó 2 tay 2 chân không chịu nhúc nhích
Xung La: bây giờ cô đang làm gì vậy, mau đứng lên đi
Nhạn Diên nằm dưới đất cát bụi đã dính đầy quần ái và tóc cô nhìn thấy tai của nam nhân đã đỏ như quả cà chua rồi nếu cô không đứng lên nữa thù chắc mặt của hắn cũng sẽ đỏ như vậy luôn quá
Nhạn Diên bĩu môi đưa tay mình ra, cuối cùng Xung La cũng phải lôi Nhạn Diên lên
Xung La: cô đúng là đồ điên, bao nhiêu người nhìn cô và ta vậy mà cô lại nằm xuống theo ta luôn chứ? tại sao lại không nắm tay ta kéo lên
Nhạn Diên: ngài không chịu đưa tay ra cho tôi thì tôi cũng chẳng biết làm sao, nếu ngài muốn nằm thì tôi nằm cũng ngài vậy
Xung La khó tin nhìn nữ tử đang nói như không trước mặt, không phải con gái đều coi trọng danh tiếng và ngoại hình hay sao, nhất là người nước Phổ họ đều rất coi trọng vẻ ngoài con gái nước Phổ có thể nói là coi trọng thanh danh hơn cả mạng sống
Xung La: rốt cuộc cô có phải là con gái không vậy?
tuy nói như vậy như Xung La vẫn lấy tay phủi bụi và cát dính trên áo cho Nhạn Diên. Cả 2 cứ đi vừa đi vừa nói cuối cùng cũng đến nơi. Nhạn Diên thật sự kinh ngạc rồi bữa tiệc này thật sự
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT