Tôn Phúc Địa và chú, dì của Lâm Duy Thăng đều ở cùng một thôn, thôn trang quê nhà bọn họ đều tương đối xa xôi, ở một hòn đảo nhỏ khác, ngư dân ở đó đều dựa vào biển mà sống, được gọi là "người đi tìm biển", cha mẹ của Lâm Duy Thăng sớm đã chuyển đến huyện thành, có một công việc tương đối ổn định, nhưng sau khi qua đời vì tai nạn giao thông, đứa con trai vị thành niên duy nhất lại không có người quản giáo, phải ra vào trại giáo dưỡng tận ba lần, em trai ở nhà còn tranh thủ cưỡm mất tiền bồi thường tử vong của hai vợ chồng mình, nói là hai vợ chồng lúc còn sống từng vay tiền bọn họ, bọn họ cũng cung cấp được giấy vay tiền, nhưng Chu Chức Trừng còn chưa từng thấy qua giấy này, chỉ có Lâm Duy Thăng nhiều năm trước tuổi còn nhỏ đã thấy qua.
Chu Chức Trừng đã nhận được giấy triệu tập của tòa án. Trước đó, thẩm phán đã cố gắng hết sức để hòa giải các vụ án dân sự về tranh chấp hôn nhân, gia đình và tai nạn giao thông dựa trên nguyên tắc thẩm định và thủ tục rút gọn. Anh ta đã liên lạc với chú và dì của Lâm Duy Thăng nhiều lần nhưng sau khi biết là tòa án gọi đến, bọn họ còn không muốn nghe điện thoại nữa chứ đừng nói đến việc đến tòa án hòa giải.
Chu Chức Trừng nhìn giấy triệu tập của tòa án, là năm ngày sau, thật trùng hợp, ngày hôm đó cũng là ngày Tôn Phúc Địa tổ chức tiệc cưới, may mắn là tiệc cưới ở nhà trai ở huyện Nam Nhật thường tổ chức vào ban đêm, ban ngày sau khi bọn họ mở xong phiên tòa hẳn là còn kịp chạy tới uống rượu mừng.
Triệu Diên Gia, Diệp Bạch và Lục Hợp mấy ngày nay đang giải quyết cũng kha khá vụ án, đây cũng là những vụ án khô khan mà người mới ở văn phòng luật nhỏ ở huyện thành thường làm nhất, ống kính của người quay phim vẫn đi theo ba người bọn họ, có Diệp Bạch lão thần ở đây, trước khi hai người này đến, cô ấy đã một mình làm rất nhiều vụ án phiền lòng này, hiện tại thật vất vả mới có người đến chịu khổ, cô ấy còn có chút cảm giác đắc ý của người từng trải, còn giả tình giả ý an ủi: "Không sao, loại án này tuy rằng nhàm chán, hơn nữa còn đa phần giống nhau, nhưng cũng có thể coi như là một tài liệu quý giá để chúng ta có thể tìm hiểu về toàn bộ quá trình phá án, cũng rất có ích đấy chứ!"
Lục Hợp là người có năng lực nghiệp vụ cao nhất trong ba người, người nào thông minh, năng lực học tập tốt, vô luận làm cái gì cũng bắt đầu nhanh nhất, thời điểm anh ta giải quyết đến vụ án thứ tám, trong lòng anh ta đã bắt đầu bốc hỏa, nhưng anh ta vẫn nghiến răng không nói lời nào, chỉ mím môi hờn dỗi gõ mạnh bàn phím phát ra tiếng vang “cạch, cạch”.
Diệp Bạch liếc anh ta một cái: "Luật sư Lục, người không biết còn tưởng anh đang dùng bàn phím cơ đấy!"
Lục Hợp không để ý tới cô ấy, vẫn hung hăng gõ mạnh vào bàn phím cách như một cách để trút giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT