Về phần nhà phân tích kia là do cha
anh giới thiệu, gia thế tương đương, sự nghiệp cũng gần như tương đồng, cho nên
lúc ấy hai người có tiếp xúc một khoảng thời gian, mà khi đó cha mẹ anh lại ép
anh chia tay với Chu Chức Trừng, dù cho không có nhà phân tích kia thì bọn họ
cũng sẽ nhét người phụ nữ khác cho anh, nhưng anh và nhà phân tích xác thực chỉ
là bạn bè bình thường.
Huống chi, nhà phân tích kia vừa
nhìn đã biết là mẫu hình anh trai sẽ thích, mà trong lòng anh lại bài xích mẫu
hình này.
Anh từng cho rằng anh và Trừng Trừng
không có khả năng, cha mẹ anh mắng anh không xứng có được hạnh phúc, nhưng
Trừng Trừng thì khác, cô có gia đình riêng của mình, cô trở lại huyện Nam Nhật
sẽ có hạnh phúc của cô, cô sẽ cùng một người đàn ông khác đi làm, làm nũng trên
sofa trong nhà chờ người nọ ôm cô, hoặc là chờ người nọ nấu cơm cho cô.
Nhưng anh vẫn không thể bắt đầu một
đoạn tình cảm mới, ngay từ đầu cảm xúc của anh đã không ổn định, thường xuyên
mất ngủ, thân thể thì ngày càng gầy gò, ở cùng một chỗ với ai đều là gián tiếp
làm hại người ta, mãi một thời gian sau, chỉ cần anh tiếp xúc với những cô gái
khác, vô luận là cha mẹ anh nhét tới hay là do bạn bè giới thiệu, anh sẽ không
nhịn được mà nhớ tới Trừng Trừng, nhịn không được so sánh bọn họ với cô, nhưng
lại biết rõ ràng đôi bên vốn không thể so sánh.
Từng cảnh hai người ở bên nhau giống
như một bộ phim đen trắng không tiếng động, chậm rãi chiếu lại trong đầu anh,
mỗi một chi tiết anh đều có thể ghi nhớ, từ lúc cô học trung học đến khi cô học
đại học rồi đến khi cô đến Minh Địch thực tập.
Có một lần, anh dẫn cô đi công tác
tại hiện trường dự án, đêm khuya kết thúc công việc, bọn họ liền nằm ở trên
giường khách sạn, xuyên qua cửa sổ sát đất nhìn dòng sông dài lẳng lặng chảy
xuôi, đèn đuốc trong thành phố từng ngọn từng ngọn bừng sáng lên rồi dần dần
tắt, cuối cùng ngay cả vòng đu quay màu hồng nhạt trong bóng đêm cũng ngừng
xoay tròn.
Cô nằm trên người anh, nhìn ra ngoài
cửa sổ, rồi lại nhìn đi chỗ khác, lại quay sang nhìn anh, ôm mặt anh:
"Ngày mai sau khi tan làm mà còn có thời gian thì chúng ta đi đu quay
nhé?"
Anh đồng ý với cô, cô cười hôn anh,
trong phòng yên tĩnh, hơi thở đan xen, cô thở hổn hển nói xong câu cuối cùng
trước khi anh đi vào: "Giang Hướng Hoài, sau này anh không thể ở bên người
khác, không thể thích người khác, biết không?"
Anh cười: "Bá đạo như vậy sao?”
"Bởi vì, em muốn kết hôn với
anh, lần sau chúng ta lại đi ngồi đu quay, đợi lên đến chỗ cao nhất, lúc đó em
sẽ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.