Giang Hướng Hoài đứng ở quầy bán đồ
vặt nhìn cảnh tượng trước mắt này, nếu không phải trái tim anh đang cảm thấy
chua xót như ngâm mình trong axit ăn mòn, anh cũng phải thừa nhận hình ảnh này
tốt đẹp tựa như một bộ phim vậy, hai nhân vật đứng ở bờ biển, dưới ánh đèn
đường, thắm thiết ôm nhau trong lời chúc phúc của người nhà.
Không giống như khi ở bên anh, anh
suýt nữa còn bị cả nhà bức phát điên, huống chi là cô?
Có lẽ, anh thật sự không nên đến.
Lúc bọn họ mới vừa chia tay, anh
thường xuyên đi khám bác sĩ tâm lý, cả đêm mất ngủ, cũng may ban ngày còn có
thể ở văn phòng luật nhìn cô từ xa, nhưng chẳng bao lâu sau cô lại rời khỏi Bắc
Thành, quyết định không bao giờ trở lại nữa, cô không cần anh nữa. Lúc cô còn ở
Minh Địch, Hạ Minh Ninh nói anh đã làm tổn thương trái tim của Trừng Trừng,
nhưng anh vẫn cố chấp lừa gạt chính mình, không ngừng thuyết phục bản thân chờ
ông nội cô khỏe lên, chờ anh lên làm cộng sự, hoàn thành cái gọi là mộng tưởng
của anh trai, đến lúc đó anh liền quyết liệt với gia đình rồi đi cầu xin cô tha
thứ.
Nhưng cô đã đi rồi, anh đã không thể
tự lừa dối bản thân mình, mất ngủ đồng thời còn say rượu hút thuốc, ăn uống
không có quy luật, đến mức tự giày vò mình ra vào bệnh viện như cơm bữa.
Hạ Minh Ninh mắng anh: "Anh
diễn kịch cho ai xem đây? Có chuyện lại không nói rõ với Trừng Trừng, thật không
biết tính cách này của anh giống ai, hiện tại nếu như anh có chết, cũng chỉ có
thể tự thương x ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.