Chu Chức Trừng lấy lại tinh thần, chợt nghe Hà Kim Tự hỏi: "Chị họ em có khỏe không?”

"Sự việc đã được giải quyết. Tổn thất tài chính lớn nhất đối với cô ấy là không nhận được một nửa căn nhà, còn lại những thứ khác cũng coi như ổn thỏa, còn vết thương trong lòng thì chỉ có cô ấy mới tự chữa lành được cho mình."

Anh ấy gật đầu: "Nhưng nghĩ theo hướng tốt, coi như cô ấy vẫn chưa kết hôn, hơn nữa còn kiếm được chút lời, hơn nữa lại không có con.”

“Anh còn kỳ thị kết hôn lần hai à." Chu Chức Trừng nói đùa.

Hà Kim Tự cũng rất nghiêm túc giải thích: "Đương nhiên khôngphải, Trừng Trừng, chỉ là quan niệm truyền thống của xã hội đối với phụ nữ càng nghiêm khắc hơn, phụ nữ có con riêng thì càng khó tái giá, đối với chị họ em mà nói, quả thật là một tin tức tốt.”

"Em biết."

Hai người ăn xong món thịt hầm, Hà Kim Tự lại mời cô đi dạo xung quanh trường cấp hai.

Huyện Nam Nhật có rất nhiều Hoa kiều, trường trung học này cũng là do một nhà hảo tâm Hoa kiều quyên tặng, diện tích trường học không lớn, học sinh cũng không nhiều, bên cạnh tòa nhà dạy học gạch đỏ lớn nhất còn có một tấm bia đá, mặt trên viết đầy tên của những Hoa kiều đã góp tiền xây trường.

Hà Kim Tự tìm thấy tên cha mẹ Chu Chức Trừng trên đó, anh cười: "Chúng ta đã xa nhau cũng được vài năm, nhưng có điều, anh đã từng gặp em.”

Chu Chức Trừng ngẩng đầu nhìn anh ấy.

Anh ấy nói: "Lúc tòa nhà này khánh thành, em và cha mẹ đứng ở chỗ này chụp ảnh, anh còn nhớ rõ em, là bởi vì em quá xinh đẹp.”

"Lúc đó em đẹp vậy sao?"

“Ừm." Anh ấy nói tiếp, còn có chút đỏ mặt, bị ánh mắt đen nhánh của cô nhìn chằm chằm nên anh ấy có vài phần không được tự nhiên, bác sĩ Hà lại nâng kính xuống, né tránh tầm mắt của cô.

Hai người đi dạo bên trong khuôn viên trường học xong rồi đi dọc theo đường dốc bên ngoài trường để trở về.

Đèn đường đã sáng lên, từng cụm bông gòn màu đỏ vươn ra tường vây, lá bạch quả màu vàng bên kia đường cũng rơi đầy đất, làm nổi bật những chiếc xe cổ nhấp nhô cao thấp, từ trên sườn núi có thể nhìn thấy cối xay gió màu trắng và ngọn hải đăng rất xa, Chu Chức Trừng cảm thấy tâm hồn được thả lỏng rất nhiều.

Hà Kim Tự: "Luật sư lần này tới ghi hình chương trình là đồng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play