__Kỳ Minh Nguyệt__

Bên ngoài Khương gia phủ vang lên tiếng chiêng trống vui mừng, viện bên trong lại một mực quạnh quẽ, nàng đứng trong phòng nghe thấy tân lang ở bên ngoài hành lễ sau đó liền được đưa đi vào. Chỉ chốc lát sau trong sân viện liền náo nhiệt hẳn lên.

Tân lang hướng nhạc phụ nhạc mẫu hành lễ, Khương phu nhân không biết đang nói gì đó trong đám tiếng ồn hỗn loạn

Khương Nhu lẳng lặng đứng, chỉ cảm thấy xung quanh hết thảy đều cùng nàng không có quan hệ. Đột nhiên, không biết bị ai từ phía sau đẩy một cái, nàng không khống chế được tiến về phía trước hai bước, sau đó lại có người đưa cho nàng một đoạn tơ lụa.

Bên cạnh nàng đi tới một người, trên thân hắn mang theo nhàn nhạt hương cam tùng, theo sau nàng cảm thấy tơ lụa trong tay bị kéo một chút, bên tai liền vang lên lười nhác thanh âm: - Đi thôi

Nàng đội khăn quàng đỏ thẫm lại không thể cúi đầu nên cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ theo hướng dải lụa nắm cùng người bên cạnh, đi được vài bước liền nghe hắn lưu tâm nhắc nhở: - Nhấc chân lên

Khương Nhu biết đây là muốn bước qua bậc cửa, nàng ngoan ngoãn nâng chân bước ra

Người đứng bên trong cánh cửa Khương gia đều nhìn nàng, mỗi một bước đi của Khương Nhu chính là cách xa cánh cửa này thêm một phân. Chỉ là những người này chắc hẳn sẽ không lưu luyến gì, nàng nghĩ thầm, từ nay về sau e rằng nàng cùng Khương gia phía sau lưng sẽ không còn quan hệ nữa.

Khương Nhu bị dẫn đến kiệu hoa, đang chuẩn bị lên kiệu thì người bên cạnh đột nhiên cúi xuống dán lại thật gần nàng, Khương Nhu theo bản năng muốn tránh lại bị hai cánh tay hắn cố định không thể động đậy.

Nàng đột nhiên cảm thấy hoảng loạn, không biết như thế nào lại nghĩ đến những lời trước kia được nghe nói, nhưng đây là lúc đón dâu lên kiệu, Úc Tử Tiêu hắn bình thường làm xằng bậy như thế nào cũng không nên ở thời điểm này!

Nàng muốn giãy giụa, người nọ liền cười khẽ một tiếng, ở bên tai nàng thấp giọng nói một câu: - Đừng nhúc nhích, nghe lời một chút

Khương Nhu không hiểu lời này có ý gì, khi hắn nói chuyện dựa đến cực kì gần, hơi thở cơ hồ đều phun trên lỗ tai nàng

Hai má nàng nóng lên không dám làm gì nữa, sau đó liền cảm thấy hai tay Úc Tử Tiêu đặt ở bên hông nàng sờ soạng cả người trên dưới một phen. Cố tình lúc này hắn lại đưa lưng về phía người ngoài, người khác chỉ cho rằng hắn đang đỡ nàng lên kiệu, nàng cũng không tiện tránh ra chỗ khác nếu không sẽ khiến người ta nhìn ra được vấn đề.

May mà động tác của Úc Tử Tiêu cực nhanh, mau chóng thu hồi tay lại, có lẽ là hắn thấy nàng bộ dạng co quắp bất an nên khẽ cười một tiếng, đem nàng đỡ lên kiệu hoa.

Khương Nhu ngồi lên kiệu mới dần dần hồi phục tinh thần, vừa rồi tim nàng thật muốn nhảy đến tận cổ họng, sau khi bình tĩnh chậm rãi nhớ lại hành động vừa nảy của Úc Tử Tiêu bên ngoài kiệu mới phát hiện có chỗ không thích hợp.

Úc Tử Tiêu tuy rằng ở trên người nàng sờ soạng một phen nhưng lại không có ý khinh bạc nàng, ngược lại giống như hắn đang tìm kiếm thứ gì đó

Chính là trên người nàng thì có cái gì đâu?

Áo cưới là do Phán Tình giúp nàng mặc vào, thiết kế cũng không có chỗ nào đặc biệt, hay là hắn hoài nghi nàng mang theo thứ gì trên người?

Có thứ gì nàng mang theo được lại đáng để cho hắn hành động như vậy trước mặt nhiều người? Nếu là lá thư kia thì nàng đã sớm tiêu hủy, nhưng cho dù còn thì nàng cũng không có khả năng đem giấu nó trên người...

Khương Nhu ở trong kiệu nghĩ mãi cũng không ra, Úc Tử Tiêu đem nàng đưa lên kiệu xong sắc mặt vẫn như thường xoay người phóng lên ngựa

Hắn dù mang danh phong lưu trên người nhưng lúc này mặc một thân hồng y ngồi trên lưng ngựa lại thể hiện hoàn hảo bộ dáng vừa cao ngạo lại ưu nhã

Đội đón dâu gõ chiêng thổi kèn theo đường lớn trở về Úc phủ, dọc trên đường đi gương mặt của Úc Tử Tiêu lại không thể hiện một tia vui mừng nào

Người ngoài xem ra cũng không cảm thấy kì lạ, rốt cuộc Úc tiểu Hầu gia nổi tiếng phong lưu, sau khi thành thân tất nhiên muốn nể mặt mũi Khương thái phó, thử nghĩ không thể hàng đêm đến Xuân Hầu Các giải khuây thì làm sao hắn có thể cao hứng được?

Vào lúc mọi ánh mắt tập trung đến người mình, Úc Tử Tiêu lại nghĩ đến một vấn đề khác

Mấy ngày trước hắn cùng Tuyên Vương gặp mặt, đối phương liền nói cho hắn người trong cung truyền ra tin tức Thái tử ở trên lễ vật ban cho Khương gia thứ nữ động tay động chân, chỉ sợ là đã truyền thư tín gì đó, kêu hắn ngày thành thân càng phải đề phòng

Không cần Tuyên Vương nhắc nhở hắn cũng biết trong cung đem Khương Nhu tứ hôn cho hắn chắc chắn có ý đồ khác. Thái tử cưới nữ nhi của lão sư mình, lại đem một vị nữ nhi khác gả đến chỗ hắn, thật sự là một công đôi việc.

Sao hắn lại có thể cho người kia được như ý đây?

Úc Tử Tiêu nghĩ đến vừa rồi hắn thử dò xét trên người nữ tử, nhịn không được ở trong lòng 'chậc' một tiếng, nói đi cũng phải nói lại tiểu cô nương thân hình thật sự có hơi đơn bạc, liền tính nàng dù chỉ là một quân cờ cũng nên chăm sóc thật tốt mới phải...

Hắn đang nghĩ ngợi, trong đám người đột nhiên toát ra một âm thanh bén nhọn, Úc Tử Tiêu khóe mắt hơi đảo liền nhìn thấy bên đường có vài nữ tử hoa hòe lòe loẹt đang đứng, nũng nịu hướng về phía hắn kêu: - Úc tiểu Hầu gia, ngài cưới tân nương tử cũng đừng quên nô gia nha!

Úc Tử Tiêu nhìn về phía các nàng, cặp mắt đào hoa nhẹ nhíu, khóe miệng tràn ra nụ cười không rõ ràng, thoạt nhìn toàn là ái muội.

Đại Du dân phong cởi mở, nữ tử thanh lâu xuất hiện ở trên đường lớn cũng chẳng có gì lạ chỉ là một đám nữ tử lại vây quanh đội ngũ đón dâu hướng về phía tân lang hô hào nhìn thế nào cũng khiến người ta khó có thể chịu đựng, cố tình Úc Tử Tiêu còn chẳng biết xấu hổ mà đáp lại.

Người qua đường một bên nhạo báng những nữ tử phong trần không biết liêm sỉ, một bên lại vì Úc Hầu phu nhân tương lai ngồi bên trong kiệu cảm thấy bất hạnh thay

Khương Nhu ngồi ở bên trong kiệu tự nhiên cũng nghe thấy những tiếng quát tháo ven đường, nàng vẫn luôn nắm chặt cổ tay áo của mình từ nảy, không biết nghĩ gì đột nhiên lại buông lỏng ra.

Nghĩ đến việc phải đối mặt với vận mệnh không cách nào trốn tránh được nàng luôn cảm thấy bất an, hiện giờ lắng nghe bên ngoài từng trận tiếng huyên náo, nội tâm tràn đầy nghi ngờ của nàng chợt tiêu tan mất

Hôm nay bất quá mới chỉ là mở đầu, sau này loại việc giống như hôm nay khẳng định sẽ còn nhiều vô số kể. Nếu nàng chỉ có một lựa chọn như vậy liền không cần bận tâm, nàng chỉ cần làm tốt những gì trong khả năng nàng có thể, còn những chuyện khác đều để ý trời tới định đoạt.

__Kỳ Minh Nguyệt__

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play