Thực hiện: Clitus x T Y T
Một người đàn ông trung niên để ria mép bước vào, khi cười
thì râu sẽ hơi dựng lên, thật buồn cười. Nhưng không ai có thể ngờ rằng một
người tốt bụng và vô hại như vậy lại là quốc cữu ta, Thẩm Tiến Trung, người có
quyền lực cao nhất ở nước Nam Lăng.
Có lúc ta thật sự hoài nghi không biết cữu cữu và mẫu hậu có
phải là huynh muội ruột thịt hay không.
Biểu ca ta cũng đi theo cữu cữu ta.
Cữu cữu không khách sáo, vừa vào đã tự mình ngồi xuống: “Có
chút việc nên ta đến muộn, xin bệ hạ đừng trách tội.” Miệng hắn ta nói xin lỗi,
nhưng bàn tay của hắn ta di chuyển đũa.
Yến Tiêu Nhiên đột nhiên đứng dậy, cầm ly rượu đi về phía
cữu cữu: “Quốc cữu đã dốc lòng vì Nam Lăng, bệ hạ rất vui mừng, sao dám trách
tội quốc cữu chứ. Thiếp thân muốn dùng rượu này thay thế Bệ hạ tôn kính quốc
cữu một ly."
Ta vô thức xoa xoa cánh tay, cảm thấy hơi ớn lạnh.
Cữu cữu cười, hắn ta vuốt bộ râu dựng đứng của mình và nói:
“Người ta đồn rằng Công chúa Đại Yến là đệ nhất mỹ nhân, hôm nay nhìn thấy thực
sự danh bất hư truyền, tiểu tử Cố Thứ này chiếm lời rồi." Rõ ràng cữu cữu
rất hài lòng với hành động kính rượu của Yến Tiêu Nhiên.
Yến Tiêu Nhiên lấy tay áo che mặt, có vẻ ngượng ngùng: “Có
thể lấy được bệ hạ là phúc của thiếp thân, cũng phải cảm tạ quốc cữu đã kết
giao Tiêu Nhiên và bệ hạ, cho nên Tiêu Nhiên mới có thể gả cho lang quân như bệ
hạ.”
Yến Tiêu Nhiên nói xong, cữu cữu cười đến ý vị thâm trường.
Biểu ca ngẩng đầu nhìn ta. Ta vô thức sờ lên mặt, trên mặt có cái gì bẩn sao?
Sau khi Yến Tiêu Nhiên trở lại bên cạnh ta, bữa tiệc chính
thức bắt đầu.
Giữa yến tiệc, đột nhiên cữu cữu nói: “Hoàng thượng, dạo này
trong quân không có việc gì trọng đại, thần muốn tìm một vị trí cho biểu ca của
ngài trong cung. Bệ hạ có kiến nghị gì không?”
Ta còn đang nhai thịt, bị cữu cữu cắt ngang, còn chưa kịp
phản ứng.
"Theo ta thì cứ làm trưởng thị vệ đi, chức vụ không cần
quá cao, để nó rèn luyện một chút."
Địa vị quả thật không cao, nhưng biểu ca của ta là nhi tử
của cữu cữu, ta là hoàng đế cũng không dám làm gì hắn ta. Biểu ca từ đâu tới
làm trưởng thị vệ, rõ ràng là ở đây hưởng thụ đãi ngộ của hoàng thượng.
Ta không thể phản đối, lặng lẽ liếc mẫu hậu một cái, không
ngờ sắc mặt của bà ấy không tốt lắm.
"Gặp cữu cữu ta, ngươi cảm thấy thế nào?" Sau khi
trở lại hoàng cung, ta để các cung nhân giải tán rồi mặt đối mặt với Yến Tiêu
Nhiên.
"Không đủ để làm đối thủ." Yến Tiêu Nhiên cười trả
lời: "Hắn ta đã hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của ngươi, hơn nữa
tham vọng của hắn quá mạnh. Kẻ kiêu ngạo nhất định phải bị đánh bại, và hắn
không kéo dài được lâu đâu."
Ta khinh thường Yến Tiêu Nhiên: "Vậy lúc trước ngươi ân
cần thừa rồi."
Yến Tiêu Nhiên nhìn ta: "Mặc dù không lâu dài nhưng
không có nghĩa là nó sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức, dù sao thì trong tay ngươi
cũng chẳng có con bài thương lượng nào cả.”
Ta không để ý đến hắn, và tiếp tục hỏi: “Mục đích những gì
ngươi bảo ta nói với mẫu hậu là gì?”
“Thử xem, xem mẫu hậu ngươi sẽ chọn bên nào giữa cữu cữu và
ngươi." Yến Tiêu Nhiên cầm ấm trà trên bàn, cầm cốc lên và rót cho mình
một cốc, sau đó đẩy nó đến trước mặt ta, nói: "Theo phép thử vừa rồi, ta
nghĩ rằng khi ngươi dùng binh với cữu cữu, mẫu hậu ngươi sẽ đứng về phía
ngươi."
“Sao có thể nhìn ra, làm sao có thể thấy rõ?” Tại sao mình
không thấy.
"Khi ngươi ném đũa, mặc dù bà ấy đang khuyên nhủ ngươi,
nhưng điều thứ hai bà ấy làm là để tất cả cung nhân ra ngoài. Có thể thấy rằng
cung điện cũng đầy tai mắt của cữu cữu. Hơn nữa, lúc quốc cữu muốn để biểu ca
của ngươi vào cung tìm việc, sắc mặt của bà ấy cũng không được tốt lắm."
Yến Tiêu Nhiên cũng rót cho mình một chén trà, để dưới mũi ngửi ngửi:
"Nhưng ta thấy lạ là biểu ca của ngươi là người thế nào." Hắn cố ý
tiết lộ quan hệ của quốc cữu và hoàng đế hài hòa, không ngờ lại phát hiện vẻ
mặt vị biểu ca không vui.
"Hắn là con trai của cữu cữu ta, đã từng sống trong
quân doanh trước đây." Ta giải thích.
"Ồ..." Yến Tiêu Nhiên gật đầu: "Hắn tên
gì?"
Ta dừng lại: "Không phải ngươi đã điều tra hết rồi sao,
làm sao lại không biết tên của hắn là gì?"
"Một người tầm thường, tại sao ta phải điều tra
hắn?" Yến Tiêu Nhiên nói chắc chắn.
Ta nuốt nước bọt: “Ngươi sẽ không muốn biết hắn tên gì đâu.”
Yến Tiêu Nhiên nheo mắt nhìn ta.
Ta cố nén cười và nói: "Biểu ca ta tên là Thẩm Vệ
Quốc."
Yến Tiêu Nhiên: "Cữu cữu ngươi thực sự có tài, hắn
không có lòng trung thành, không có lòng với đất nước, nhưng hắn đặt tên cho
con trai mình là Vệ Quốc."
Ta xua tay: "Là ngoại công ta lấy tên, ngươi có biết
biểu muội ta tên gì không?" Biểu muội ta là con gái của cữu cữu.
“Chẳng lẽ gọi là Bảo Gia?” Khóe miệng Yến Tiêu Nhiên khẽ
giật giật.
“Đúng thế… ha ha.” Ta vỗ đùi cười to: “Biểu muội ta vốn tên
là Thẩm Bảo Gia, sau này thẩm cữu thấy tên này xấu quá, không hợp với con
gái nên đổi thành Thẩm Bảo Gia.” Cữu cữu
nắm giữ quyền lớn ở nước Nam Lăng nhưng lại rất sợ thẩm cữu trong phủ. Đây là
vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
"Uy Vũ Đại tướng quân đánh giặc nửa đời người, nhưng
trình độ chọn tên không tốt lắm, luôn chọn ngược lại, ta đột nhiên muốn biết
mẫu thân của ngươi tên là gì."
Ta: “... Mẫu hậu ta tên là Thẩm Tĩnh Hiếu.”
Yến Tiêu Nhiên tặc lưỡi: “Đây thực sự là phong cách của Uy
Vũ tướng quân chọn tên, nhưng may mắn là ông ấy không chọn tên của ngươi."
Ta chợt không cười được nữa, cúi đầu nhìn nửa tách trà nóng
trên tay, tách trà bốc khói nghi ngút, nhỏ giọng nói: "Tên của ta là do
phụ hoàng đặt." Thứ, tha thứ, thứ lỗi. Thứ lỗi cho ước muốn của ông ấy,
nhưng phụ hoàng chỉ muốn nói với mẫu hậu rằng đây là điều bà ấy mong muốn.
"Nếu ngươi muốn nhận được sự giúp đỡ của Cố Sâm, trước
tiên ngươi phải có được sự tin tưởng của hắn." Vào buổi chiều khi chúng ta
không có gì để làm, Yến Tiêu Nhiên và ta đã cùng nhau đi dạo trong ngự hoa viên
để tiêu hóa thức ăn. Xung quanh không có người trong cung nên Yến Tiêu Nhiên
cũng bắt đầu hào phóng nói với ta về kế hoạch của hắn.
"Làm sao ta có thể chiếm được lòng tin của hắn?"
"Đương nhiên là tùy ở ngươi rồi, đại ca." Yến Tiêu
Nhiên cười nói: "Ngươi có thể giúp hắn cởi nút thắt. Như thế hắn mới tin
tưởng ngươi.”
Nút thắt của hoàng đệ? Ta lắc đầu: “Không nên hợp tác với
hắn thì tốt hơn, trong lòng hắn có khúc mắc rất sâu, ta nói mấy câu cũng không
giải quyết được.”
“Xảy ra chuyện gì?”
"Mẫu hậu ta giết mẫu phi của hắn, báo thù giết mẫu thân
nhất định khiến ta không thể gần gũi hắn." Hơn nữa ta cũng có nút thắt với
hắn, nhưng đó là chuyện của quá khứ.
Yến Tiêu Nhiên xoa cằm: “Cũng đúng, nếu hắn không thể hết
lòng giúp ngươi, vậy thì chỉ có thể dụ dỗ hắn thôi.”
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Ta dùng cánh tay đụng vào Yến
Tiêu Nhiên, ra hiệu cho hắn nhìn Cố Sâm đang đi về phía chúng ta cách đó không
xa. Yến Tiêu Nhiên chỉ vào bụi hoa ở một bên, ra hiệu cho ta trốn đi.
Ta không biết tại sao, nhưng ta vẫn trốn đằng sau, định lén
xem Yến Tiêu Nhiên đang có mưu mô gì.
Cố Sâm nhanh chóng đi tới, nhìn thấy Yến Tiêu Nhiên một mình
đi trên con đường rợp bóng cây này, hắn ta đột nhiên vung tay ra hiệu cho tiểu
thái giám đang đi theo hắn ta lùi lại. Sau đó, hắn ta mở chiếc quạt gấp, khuôn
mặt tuấn tú mỉm cười đi về phía Yến Tiêu Nhiên.
"Thần đệ bái kiến hoàng tẩu." Hắn ta rất lễ phép
chào Yến Tiêu Nhiên.
Yến Tiêu Nhiên mỉm cười, những đường nét quyến rũ trên khuôn
mặt của hắn mềm mại tan chảy, làn da trắng nõn nà và đẹp đến cực điểm. Đôi mắt
yếu ớt nhu nhược, nhẹ nhàng đỡ Cố Sâm dậy: “Điện hạ, mau đứng dậy đi.”
Cố Sâm ngẩng đầu, ngây người nhìn nụ cười của Yến Tiêu
Nhiên. Ta trốn sau bụi cỏ cũng hơi choáng váng. Yến Tiêu Nhiên này đuổi ta đi
chỉ để quyến rũ hoàng đệ của ta?
Sau khi Cố Sâm định thần lại, hắn móc chiếc quạt xếp trong
tay ra, vòng tay qua eo Yến Tiêu Nhiên.
Ta: "..." Ta cảm thấy một đám mây lớn màu xanh lơ
lửng trên đầu.
Yến Tiểu Nhiên đặt tay lên ngực Cố Sâm, khuôn mặt như ngọc
đỏ bừng: “Hoàng đệ, người làm gì vậy, mau để ta đi, để người khác nhìn thấy thì
không tốt đâu.”
Cố Sâm nghiêng đầu hít một hơi thật sâu nói: "Thật thơm
quá... Hoàng tẩu một mình ở chỗ này không cảm thấy cô đơn sao?"
Yến Tiêu Nhiên đỏ mặt không nói.
"Không biết xấu hổ! Quá không biết xấu hổ." Một
giọng nói phẫn uất vang lên bên tai ta.
Ta gật đầu đồng ý: "Ừ, thật quá vô liêm sỉ. Dụ dỗ nam
nhân trước mặt ta cũng quá vô liêm sỉ."
"Dụ dỗ tẩu tử của mình, tên Cố Sâm khốn nạn này, thật
quá vô liêm sỉ."
Hai chúng ta đồng thời quay đầu nhìn nhau, người còn lại
kinh hãi muốn hét lên, vì vậy ta vội đưa tay bịt miệng nàng ta lại, ra hiệu cho
nàng ta đừng nói nữa.
Nàng ta chớp đôi mắt to, hàng mi dài quét nhẹ lên tay ta. Ta
buông nàng ta ra, nhỏ giọng hỏi: “Bảo Gia, sao ngươi lại tới đây?”
“Biểu ca, sao người lại tới đây?” Thẩm Bảo Gia đi tới bên
cạnh ta, nhìn chằm chằm hai người bên ngoài, vươn tay mạnh mẽ nắm lấy cánh tay
ta: “Biểu ca, Cố Sâm thật sự không biết xấu hổ, muốn dụ dỗ vợ ngươi.”
Ta há hốc mồm, ngươi tức giận Cố Sâm sao lại véo ta. Ta đẩy
tay Bảo Gia ra, ra hiệu cho nàng ta đừng kích động quá, xem bên ngoài sẽ xảy ra
chuyện gì.
Yến Tiêu Nhiên không biết đã nói gì vào tai Cố Sâm, Cố Sâm
đột nhiên cười: “Hoàng tẩu, tẩu có biết món ăn yêu thích của thần đệ là gì
không?”
____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T
Y T____
Yến Tiêu Nhiên quyến rũ nhìn Cố Sâm và không nói gì.
"Thần đệ thích ăn bánh bao nhất."
Không ngon bằng bánh bao, không chơi vui bằng tẩu tử.
Ta: "..."
Cố Sâm buông Yến Tiêu Nhiên ra, dùng quạt xếp nâng cằm Yến
Tiêu Nhiên, nhẹ nhàng nói: "Hôm nay ta muốn từ biệt hoàng thượng, đi tới
đất phong, nhưng hoàng tẩu mời ta, cho nên ta hoãn xuất hành lại mấy ngày,
hoàng tẩu, hôm nay đừng lỡ hẹn."
"Ta sợ điện hạ không tới."
"Ha ha ha..." Cố Sâm cười to quay người, vừa đi
vừa vung vẩy chiếc quạt xếp trong tay: "Còn có cái gì ta không dám làm
chứ?"
Cho đến khi bóng lưng của Cố Sâm hoàn toàn biến mất. Đột
nhiên, sắc mặt Yến Tiêu Nhiên trở nên lạnh lùng, mặt không biểu cảm vỗ vỗ y
phục của mình, giống như có thứ gì đó không sạch sẽ dính vào đó.
"Ngươi còn không ra ngoài à?" Giọng điệu hắn kìm
nén.
Ta kéo Thẩm Bảo Gia cùng đứng lên, Yến Tiêu Nhiên nhìn một
hồi, đột nhiên cười nói: “Hoàng thượng, vị muội muội đây là ai?”
Yến Tiêu Nhiên đứng giữa hai người. Vẻ mặt thay đổi đến mức
nhanh chóng.