“Không thấy?” Lâm Tuế Nghi ngơ ngác lặp lại: “Hắn đã lớn như vậy còn có thể đi lạc sao?”
“Không không không, không phải đi lạc!” Thị nữ hoảng sợ giải thích, do dự một chút, sau đó cắn răng nói: “Tiểu công tử bị người ta bắt cóc!
Không đợi Lâm Tuế Nghi đặt câu hỏi, thị nữ đã nói rõ mọi chuyện: “Hai ngày trước tiểu tử tranh cãi với lão gia và phu nhân, sau đó khăng khăng muốn ra ngoài giải sầu. Phu nhân khuyên không được, đành phải cho người âm thầm đi theo. Kết quả người đó toàn thân bị thương trở về, nói phu nhân nhanh chóng tìm người đi cứu tiểu công tử. Hiện tại lão gia tiến cung chưa về, phu nhân lo lắng, mời ngài nhanh trở về nghĩ cách.”
Nói xong, nhìn vẻ mặt Lâm Tuế Nghi không thay đổi, trong lòng thị nữ đột nhiên lo lắng, bất an nói: “Cô nương, chúng ta có về hay không?”
Lâm Tuế Nghi phất tay áo đứng dậy: “Ta đi thu thập hành lý.”
*
Lúc Lâm Tuế Nghi tới phủ Nam Cảnh Vương không mang theo thứ gì, sau đó tạm thời thời ở lại, vì không muốn quay về đối mặt với phụ thân mẫu thân nên cũng không sai người về lấy y phục. Vóc người nàng ấy và Lạc Chi Hành tương tự, thời gian này quần áo trang sức hầu như đều dùng của Lạc Chi Hành, thật sự không có gì để thu thập, chỉ thay lại y phục của mình là được.
“…… Nếu không để ta phái người đi tìm Lâm phu nhân, nói ngươi nhớ mong tiểu công tử, vội vã đi tìm người, đợi tìm được tiểu công tử sẽ cùng nhau trở về.” Lạc Chi Hành đưa ra chủ ý cho nàng ấy.
Về phần sau khi tìm được người vẫn không muốn về nhà vậy tìm lý do khác là được.
Lâm Tuế Nghi hiểu ý của nàng, vô duyên vô cớ, Lâm Sơ Ngôn lại đột nhiên mất tích, có vết xe đổ lần trước cha mẹ Lâm gia tính kế nữ nhi, lần này trở về, không biết là phúc hay họa.
Nàng ấy cười nói: “Mẫu thân chỉ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.