Đáy lòng Lạc Chi Hành trùng xuống.
Những người các nàng, cho dù không có ý đồ với quyền lực, cũng không thể hoàn toàn nhắm mắt nghe theo.
Nhưng vì Nam Cảnh cách Thịnh Kinh trời nam đất bắc, những hiểu biết của nàng với hoàng thất cũng chỉ là chút bề ngoài.
Dưới gối đương kim Thánh Thượng có ba trai một gái.
Đại hoàng tử được trắc phi Tần thị sinh ra khi còn Thánh Thượng còn là Thái tử. Tiếp sau là nhị hoàng tử, mẹ đẻ là thị thiếp Đông cung, không chờ được hoàng đế đăng cơ phong phi, lúc nhị hoàng tử ba tuổi đã buông tay rời khỏi nhân thế.
Sau đó Thánh Thượng đăng cơ, nghênh thú nữ nhi duy nhất của Thôi gia làm hoàng hậu, nhưng vì sự do tiên đế ban tặng nên không quá thân thiết với hoàng hậu.
Trong lúc này, cung phi liên tiếp có thai, nhưng không biết vì sao, thai nhi của các phi tần này đều không còn, hai vị công chúa duy nhất được sinh ra cũng không may chết non.
Thánh Thượng cho là chuyện tranh đấu trong hậu cung, hạ lệnh điều tra kỹ lưỡng, nhưng không phát hiện được gì. Vô cùng khổ sở, không màng quy cũ hoàng thất, không được một tuổi không xếp thứ tự, khăng khăng ban ngọc điệp, phong hào cho hai tiểu công chúa chết yểu.
Sau đó hoàng cung vẫn luôn không có con.
Cho đến năm Long Khánh thứ sáu, hoàng hậu mang thai sinh hạ tam hoàng tử. Hoàng đế vui mừng khôn xiết, đích tử vừa chào đời, lập tức phong làm Thái tử
Chuyện sau đó có lẽ hoàng thất cố ý che kín tin tức, Lạc Chi Hành biết được rất ít, chỉ biết năm Long Khánh thứ mười một hoàng hậu khó sinh mà chết, sau đó không lâu Tần quý phi hạ sinh một nữ nhi là Tam công chúa.
Từ sau khi Tam công chúa được sinh ra, hậu cung lại không có cung phi nào mang thai.
Vì vậy, tam công chúa trở thành nữ nhi duy nhất trong cung, được bệ hạ sủng ái.
Lúc trước Lạc Chi Hành chưa từng nghĩ đến những khúc mắc trong chuyện này, chỉ nghĩ Hoàng hậu dưỡng thai không tốt, cho nên mới gặp kiếp nạn lớn như vậy. Bây giờ đột nhiên hiểu ra, bên trong còn có rất nhiều ẩn tình.
Nàng khẽ vỗ mu bàn tay Thái tử an ủi, suy nghĩ trong đầu không ngừng xoay chuyển.
Trong tiềm thức nàng nghĩ, có thể là do Tần quý phi làm khó dễ hay không.
Nhưng rất nhanh nàng đã phủ nhận suy nghĩ này.
Vừa rồi Thái tử đối với tam công chúa chỉ là thờ ơ cùng bài xích, không có hận ý, nhưng giao tam công chúa cho Tần quý phu quản giáo, đồng nghĩa với việc hắn tin tưởng Tần quý phi sẽ không bao che cho nàng ta, cũng không có thái độ như với kẻ thù hại mẹ mình.
Điều đó cho thấy, tiên hoàng hậu qua đời không phải do Tần Quý phi gây ra.
Dựa theo tính cách của Thái tử, nếu cái chết của Thôi hoàng hậu không liên quan gì đến Tần quý phi, cùng lắm là nhắm mắt làm ngơ với tam công chúa, thái độ ngang ngược lạnh lùng lại mâu thuẫn như vậy dường như có ẩn ý sâu xa.
Lạc Chi Hành còn đang suy nghĩ, đã nghe tiếng Thái tử châm chọc: “Biết tên nàng là gì không?”
Lời này không biết từ đâu mà ra, Lạc Chi Hành lại dường như đã hiểu.
Nàng nhìn về phía Thái Tử.
Người sau cười chế nhạo: “Nàng tên Triệu niệm.”
Luôn nghĩ không quên là vì niệm (nhớ).
Nghĩ đến ai, nhớ đến ai, rõ ràng.
Quan hệ giữa nữ nhân trong cung đã phức tạp khó nói, Tần quý phi tuyệt đối sẽ không đặt cái tên này cho nữ nhi của mình, như vậy cũng chỉ có…… Bệ hạ.
Lạc Chi Hành không biết lúc đó hoàng đến đang làm cái gì, lại đột nhiên nhớ tới, lúc trước ở Nam Cảnh nhắc đến hoàng đế, Thái tử luôn há mồm gọi “Bệ hạ”, ngậm miệng là “Thánh thượng”, chưa bao giờ nghiêm túc gọi một tiếng “phụ hoàng.”
Nếu lời xưng hô của Thái tử với hoàng đế là cố ý, vậy
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.