“Nếu như em chỉ dùng ở Tĩnh Hải cũng không cần mua phiếu toàn quốc làm gì, chỉ cần mua phiếu lương thực địa phương là được, giá cũng sẽ rẻ hơn một chút.”“Phiếu thịt ba cân, phiếu đường ba cân, em xem chừng đó có đủ chưa?”Tần Thục Phân lấy phiếu mà mình đã chuẩn bị từ trước ra cho Tả Tịnh Nghiên xem, còn rót cho Tả Tịnh Nghiên một ly nước chè để cô uống.“Được rồi, đủ rồi ạ, cảm ơn chị nhiều.”Tả Tịnh Nghiên cũng không biết mua đồ cần dùng bao nhiêu phiếu.

Nhưng hình như người ta chỉ có chừng này phiếu thôi, cô cũng đành nhận lấy, nói đã đủ.“Sổ lương của chị vẫn còn hạn mức để mua hạt ngô lớn với bột ngô, nếu như em không chê, chút nữa chị dẫn em đi mua, rẻ hơn phân nửa so với em tới chợ đen mua đó!”Tần Thục Phân không chỉ bán phiếu vé ổn định giá cho Tả Tịnh Nghiên, còn muốn nhường hạn mức mua hạt ngô lớn với bột ngô trên sổ lương của mình cho Tả Tịnh Nghiên mua về ăn.Lương thực trên sổ lương là lương thực giá thấp do quốc gia cung ứng, nếu mua ở chợ đen, giá phải tăng tối thiểu là gấp đôi.“Thật sự rất cảm ơn chị, chị, em xin vẽ cho chị một tấm thẻ VIP, chờ khi tiệm cắt tóc của em khai trương, chị đi cắt tóc em sẽ giảm 60% tổng giá cho chị.”Người ta đưa mình một chút ân tình, Tả Tịnh Nghiên phải hoàn trả gấp bội Cô muốn chị gái trước mắt sẽ thành vị khách VIP đầu tiên của mình.“VIP gì? Giảm giá gì?”Tần Thục Phân không hiểu mấy từ này, mỉm cười khoát khoát tay nói: “Không cần đâu, chị không cần hết, em tới Tĩnh Hải cũng không dễ dàng gì, có thể giúp được chị sẽ giúp.”“Chị, hiện tại em nói sợ là chị sẽ không tin.

Như vậy đi, chờ khi cửa tiệm cắt tóc của em khai trương, em sẽ tới mời chị làm vị khách đầu tiên của em, miễn phí thiết kế một kiểu tóc cho chị, bảo đảm có thể giúp chị trẻ lại mười tuổi.”Tả Tịnh Nghiên cười nói.

Cô biết mình có giải thích chị gái này cũng không hiểu, thôi, cứ chờ khi tiệm cắt tóc được khai trương rồi, chị ấy sẽ hiểu thôi.“Em muốn mở tiệm cắt tóc? Trách không được em lại hỏi thăm xem tiệm cắt tóc làm ăn thế nào.

Nhưng chị khuyên em tốt nhất là em không nên làm đâu.”“Hộ cá thể không được ai bảo vệ, em trông còn xinh đẹp như vậy, chắc chắn sẽ có lưu manh du côn tới gây phiền phức cho em.”Tần Thục Phân lập tức khuyên nhủ Tả Tịnh Nghiên, sợ cô chịu thiệt.Tả Tịnh Nghiên mỉm cười nói: “Chị, không sao đâu, xã hội hiện tại là xã hội pháp trị, du côn lưu manh cũng phải sợ cảnh sát.”“Lại nói, chị đừng đánh giá thấp lực chiến đấu của các bà bác Tĩnh Hải, làm gì có chỗ cho mấy kẻ xấu làm xằng làm bậy? Về phần hộ cá thể không ai trông coi quản lý, có gì phải sợ? Chính chúng ta tự lo cho chúng ta là được.”Tần Thục Phân nghe Tả Tịnh Nghiên nói vậy lại thở dài.

Đoán chừng cô gái này cũng bị cảnh túng thiếu bức ép, lại vỗ ngực nói với cô:“Được, nếu em đã nghĩ kỹ chị cũng không khuyên em thêm nữa.

Nếu như em gặp phải phiền phức gì cứ tới tìm chị, nhà chị là hộ lâu năm ở đây, hàng xóm đều biết, nếu có người bắt nạt em, chị sẽ dẫn người tới giúp em.”“Vâng, vậy tất cả xin nhờ chị bảo vệ.”Tả Tịnh Nghiên bật cười, cảm thấy bản thân quá may mắn, vừa ra cửa đã gặp quý nhân, còn gặp liên tục hai vị quý nhân..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play